Ngày nọ, cô con gái đến than vãn với cha rằng cuộc sống của cô gặp quá nhiều trắc trở, khó khăn, cô không biết phải tiếp tục sống như thế nào. Cô gái ấy quá mệt mỏi trước cuộc đời, khi phải chiến đấu và vật lộn mọi lúc. Mỗi khi giải quyết được vấn đề này thì vấn đề khác lại ập đến. Cha cô gái, vốn là một đầu bếp, dẫn cô xuống bếp. Ông bắc ba nồi nước lên bếp và vặn lửa thật to.
Đến khi cả ba nồi đều sôi, người cha lần lượt cho củ khoai tây vào nồi đầu tiên, một quả trứng vào nồi thứ hai và cuối cùng là một nắm hạt cà-phê xay vào nồi thứ ba. Người cha lặng lẽ ngồi nhìn ba chiếc nồi, không nói một lời với con gái. Cô gái tiếp tục rầu rĩ than vãn và dần mất kiên nhẫn, không hiểu cha đang làm gì.
Sau khoảng 20 phút, người cha tắt bếp. Ông vớt khoai tây và trứng lần lượt ra hai bát khác nhau. Tiếp đó, người cha đổ nước cà-phê vừa đun vào một chiếc cốc.
– “Con gái, con nói xem đây là gì?”, người cha hỏi sau khi đặt chúng trước mặt con.
– “Khoai tây, trứng, hạt cà-phê”, cô gái hấp tấp đáp lời.
– “Con nhìn kỹ lại xem, thử lấy tay chạm vào khoai tây”, người cha vẫn kiên nhẫn. Khi chạm tay vào khoai tây, cô gái nhận ra chúng đã mềm rục. Tiếp đó, cha bảo cô cầm quả trứng và bóc ra xem. Sau khi bóc vỏ, đó là một quả trứng được luộc thật chín. Cuối cùng, người cha bảo cô gái thử nhấp một ngụm cà-phê. Hương thơm và vị đậm đà của cà-phê khiến cô bừng tỉnh và khoan khoái.
– “Cha ơi, điều này có nghĩa gì vậy?”.
Đến lúc này, người cha đáp, cả khoai tây, trứng, hạt cà-phê đều bị đun sôi và trải qua những hoàn cảnh như nhau, nhưng kết cục của chúng lại không giống nhau. Khoai tây, ban đầu thì cứng và rắn chắc, nhưng qua thử thách, lại mềm nhũn. Trứng thì mỏng manh, được bao bọc bởi một lớp vỏ dễ vỡ. Nhưng trải qua nghịch cảnh, phần chất lỏng mỏng manh bên trong lại cứng. Hạt cà-phê thì độc bản. Sau thời gian đun trong nước, chúng thay đổi luôn cả nước để biến nồi nước nhạt nhẽo thành một thức uống mới.
– “Còn con, con là gì?”, người cha hỏi. “Khi nghịch cảnh tìm đến, con phản ứng thế nào? Con là khoai tây, trứng, hạt cà-phê?”.
Bài học
Cuộc sống luôn như vậy, những khó khăn luôn diễn ra quanh ta, luôn diễn ra trước mắt ta và buộc ta không còn chọn lựa nào khác ngoài việc đương đầu. Những gì diễn ra quanh bạn quan trọng, nhưng những gì diễn ra trong nội tại của bạn còn quan trọng hơn. Như lời doanh nhân huyền thoại Steve Jobs từng nói: “Luôn nhớ rằng mình sẽ phải chết là cách tốt nhất để tôi không sa lầy vào suy nghĩ mình sẽ mất gì? Khi bạn chẳng còn gì, có lý nào bạn lại không nghe theo lời trái tim mách bảo?”.
Bài: HÀ ANH
Tiếp Thị Gia Đình