Đừng nghĩ du lịch New Zealand chỉ có cừu, sữa tươi và Chúa tể của những chiếc nhẫn; miền đất phía Nam bán cầu còn có một thành phố nhỏ, nơi người ta sống chậm và “thờ đạo pastel”.
Khi có ý định viết về chuyến đi này, tôi phát hiện ra một điều thú vị như sau; có vẻ như mỗi quốc gia đều có một thành phố be bé, nằm trên một ngọn đồi thoai thoải. Người ta thường tìm đến những nơi ấy mỗi khi muốn thoát khỏi cuộc sống xô bồ; rối ren trong phút chốc. Đó cũng là nơi mà ai tìm đến cũng chỉ muốn được hít thở ít không khí trong lành; đắm mình bên những quyển sách và thưởng vị cà phê dịu đắng.
Đừng lo, tôi không dắt bạn đi Đà Lạt nữa đâu. Tôi sẽ đưa bạn đi xa hơn một tí; rời khỏi nước ta, xuống sâu phía Nam bán cầu. Tại hòn đảo phía Nam của New Zealand; Akaroa đích thực là hình ảnh của thành phố trên đồi mà tôi vừa nói.
Cô bạn người Mỹ đi cùng tôi háo hức muốn đến Akaroa; ngay từ ngày đầu tiên chúng tôi đặt chân đến Christchurch. Thú thực là lúc ấy; cảm tưởng của tôi về hòn đảo South Island của du lịch New Zealand; vô cùng hạn chế. Ngay cả ý định đến đây; để thăm trường quay loạt phim nổi tiếng Chúa tể của những chiếc nhẫn; tôi cũng chưa hề nghĩ đến bao giờ.
Lý do duy nhất mà tôi quyết định đến New Zealand lúc ấy là vì giá vé máy bay đến đó rẻ, thế thôi!
Khỏi phải nói, cô bạn của tôi đã “khinh bỉ” cái lý do ấy đến thế nào. Bởi lẽ, cô ấy bay từ nước Mỹ xa xôi đến đây,; cốt cũng chỉ vì muốn được đến thăm Akaroa; du lịch new Zealand.
Nghe cô ấy kể về Akaroa mà thấy cả một trời mộng mơ; đúng kiểu viển vông của những thiếu nữ mới lớn. Đó là nơi bạn nhìn thấy phiên bản nhỏ xinh; của thị trấn trong phim Tất cả những dòng sông đều chảy. Là nơi bạn ngồi sưởi nắng trên ban công; đầy hoa và nắng ấm, ngắm mặt hồ trong xanh; phẳng lặng cùng tiếng chim hót véo von trên bầu trời xanh thẳm.
Trời ạ!
Đến khi đặt chân đến Akaroa, dù phong cách nơi này không phải gu ưa thích; nhưng tôi vẫn phải đồng ý với cô bạn người Mỹ rằng: thành phố này xinh xắn; dịu dàng và nhẹ nhàng thật.
Bị bao quanh bởi những dãy núi thoai thoải; Akaroa nằm lọt thỏm trong vùng lòng chảo lặng gió. Một mặt thành phố giáp vịnh với con đường chạy dọc bờ biển nở đầy sắc hoa đỏ; vàng và cánh hải âu tự do trên bầu trời. Mọi con phố hay ngõ nhỏ nơi đây; đều đổ ra con đường biển này.
Cuộc chiến ngầm
Một ngày thảnh thơi dạo phố trong tiết trời thu; tôi bắt gặp những ngôi nhà hai tầng bằng gỗ; nhỏ xinh và thanh bình. Trong ý nghĩ của tôi; giữa những ngôi nhà này là một cuộc chiến thầm lặng.
Chúng ganh đua vẻ đẹp qua những nước sơn màu pastel vừa cổ, vừa mới. Chúng cũng ganh đua từ giàn hoa trên ban công; những bụi hoa trong vườn và cả hàng rào hoa đa hương đa sắc. Nhà nào không có đất làm vườn hay ban công; kiểu gì cũng sẽ treo cho được vài giỏ hoa lủng lẳng; cho bằng chị bằng em. Chúng ganh đua đến cả những tấm rèm cửa sổ lúc ẩn, lúc hiện. Rồi chúng lại ganh đua; về phong cách của tấm bảng hiệu hay hộp thư trước nhà.
Dù thế nào đi nữa, tôi nghĩ chúng đều có một thỏa thuận ngầm; kiểu như gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau. Kiểu gì cũng là người một nhà; chớ làm quá để người ta đánh giá. Vậy nên, về tổng thể, toàn bộ thị trấn; (vì gọi thành phố e không hợp với cái sự bé nhỏ của nó)l đều được dung hòa một cách dịu dàng và thư thái. Không có nhà nào quá vương giả đến mức “sáng nhất khu phố”; mà cũng không có nhà nào lèo tèo đến mức “nhà tranh vách đất”. Tôi đoán chắc chủ nhân những ngôi nhà ấy; họa có khi cả cái thị trấn ấy; phải đoàn kết lắm mới đồng lòng trang hoàng nhà cửa có khuôn khổ như thế!
Pastel là một tôn giáo
Đi tiếp nữa, vô tình tôi lại lọt vào buổi chợ phiên giữa tuần. Nơi này không có cảnh tấp nập phố chợ như những nơi khác. Người ta chỉ tình cờ bước qua cánh cổng nhỏ màu trắng; rồi thả hồn nhìn ngắm các tác phẩm thủ công; do chính người dân nơi đây làm ra.
Quầy hàng thực ra là những chiếc bàn dài phủ khăn thêu trắng; chạy dài thành hai hoặc ba hàng. Trên đó, người ta bày những món hàng thủ công vô cùng đáng yêu. Từ những cục xà bông thủ công màu pastel; (tôi nói rồi, ở đây người ta “thờ đạo pastel”); cho đến đến những chiếc áo len hình chim cú dùng để bọc… ấm trà.
Đi tiếp nữa, tôi ngửi được mùi cà phê rang phảng phất trong từng làn gió; thơm nhẹ nhàng chứ không nồng nàn. Con phố thỉnh thoảng khe khẽ tiếng cười; của hội những người yêu chó, hoặc tiếng cười đùa từ một gia đình vui chơi ở bãi biển; hay tiếng leng keng vui tai từ chuông báo của những chiếc xe đạp vintage, đầy hoài niệm.
Thành phố nhỏ, tình yêu lớn
Sau đó, chân tôi bước tới ngọn hải đăng với hai màu trắng đỏ nổi bật; phông nền lý tưởng để chụp một bức ảnh selfie đẹp miễn chê. Nói tới đây chắc bạn đã đủ biết; ai là người hăng say nhất trong công cuộc selfie đó là ai rồi nhỉ. Phải, người con gái đó đấy; cô bạn mộng mơ của tôi đấy!
Như lời giai điệu bài hát của người New Zealand; tình yêu mà họ dành cho Akaroa chưa bao giờ là đủ. Còn với tôi; đó là mảnh đất bình yên, trong lành, một điểm dừng chân đáng nhớ; trong toàn bộ hành trình khám phá New Zealand – xứ sở cừu nhiều hơn người; xứ sở của những điều ly kỳ và siêu tưởng.
Bí quyết du lịch New Zealand
Một chuyến đi bốn ngày đến Akaroa; sẽ tiêu tốn của bạn tầm 3.000 đô-la Mỹ. Trong đó, vé máy bay khứ hồi từ Việt Nam đến Aukland; vé máy bay từ Aukland đến Christchurch và vé xe buýt từ Christchurch đến Akaroa; tiêu tốn khoảng 2.000 đô-la Mỹ. Để tiết kiệm chi phí đi lại đáng kể, tốt nhất bạn nên canh để “săn” vé giá rẻ của hãng AirAsia; bay từ Việt Nam đến Aukland, du lịch New Zealand.
Khi đã đến New Zealand; bạn đừng quên thử qua đặc sản kem tươi New Zealand; cùng bánh mì xúc xích. Rất nhiều người dân New Zealand có nguồn gốc tổ tiên từ Đức. Khi đến đây lập nghiệp và sinh sống; họ mang theo cả những món ăn truyền thống của dân tộc mình. Vì thế, bánh mì và xúc xích ở du lịch New Zealand; cũng ngon chuẩn vị không kém gì “hàng chính hãng” của Đức.
Bài: Quỳnh Hương
Tiếp Thị Gia Đình