Con tàu ngược dòng Amazon; du lịch Nam Mỹ; là một con tàu lớn; cao đến bốn tầng. Tầng một chở hàng hóa, các tầng còn lại dành cho người và thủy thủ đoàn. Nếu bạn muốn nằm giường ở khoang riêng; bạn sẽ được bố trí ở tầng hai. Còn nếu mua vé ở tầng ba và tầng bốn; bạn phải tự chọn chỗ nằm và kiểu nằm, tức là nếu mang theo một chiếc võng (như tôi); đó sẽ là nơi ngả lưng thường trực của bạn trong hành trình bốn ngày bốn đêm đến Iquitos, Peru.
Du lịch Nam Mỹ: Chuyến hải trình đáng nhớ ngược dòng Amazon
Một miếng khi đói, một gói khi no
Trước khi quyết định đi ngược sông Amazon; du lịch Nam Mỹ; trên chiếc tàu khách dành cho dân bản địa này; thật lòng tôi cũng khá lo lắng chuyện vệ sinh ăn ở. Không lo lắng sao được khi lên Google và tìm kiếm từ những nguồn thông tin ít ỏi bằng tiếng Anh; kết quả tôi nhận được nhiều nhất là những lời cảnh báo nghe thôi đã ám ảnh: nước uống lấy từ sông, nước nấu lấy từ sông. Nước tắm lấy từ sông; còn nước từ hoạt động vệ sinh thì thải thẳng ra sông. Của thiên trả địa đến thế là cùng!
Nhưng có lẽ những người đi trước có phần làm quá lên thôi. Những gì tôi thấy trên tàu; đó là người ta có bình trữ nước riêng để nấu ăn; còn nước tắm giặt và vệ sinh được lọc trước qua một khoang chứa nước riêng. Khu vực tắm chung gồm nhiều khoang tắm khép kín. Khu vệ sinh cá nhân tách biệt. Khu vực nấu ăn riêng và chỗ ngủ cũng riêng nốt.
Giá năm đồng, dịch vụ năm sao
Tôi còn bất ngờ hơn khi thấy người ta chuẩn bị sẵn ba bữa ăn trong ngày; và phát đến tận tay từng hành khách. Dù chỉ là vài món ăn lót dạ; nhưng quả thực có còn hơn không. Tôi cũng không phải dạng “được voi đòi bà Trưng”; nên với một dịch vụ hàng hải chẳng phải năm sao quốc tế; như thế này đã là chu đáo và có tâm lắm rồi!
Nhưng nói vậy không có nghĩa là người ta không cầu kỳ nhé! Nhà tàu vẫn đảm bảo thay đổi thực phẩm và cách chế biến thường xuyên; trong suốt hành trình du lịch Nam Mỹ để khách không ngấy. Người ta còn cho thêm vài món quà vặt giữa bữa cho khách ăn nhẹ nữa cơ.
Chưa kể, dù chính hay phụ, không bữa ăn nào là không kèm theo một món nước giải khát mát lạnh. Thức uống giải khát ấy hôm nay có thể là nước ép hoa quả; ngày mai là nước ngọt không ga. Qua hôm sau có khi lại là loại nước thảo mộc đặc biệt nào đó; được nấu từ các loại cây trái rừng Amazon.
Không phú quý vẫn sinh lễ nghĩa
Toàn bộ những dịch vụ và ưu đãi trên đều đã bao gồm trong tiền vé; tôi không phải trả thêm đồng nào. Đấy, ai bảo chỉ phú quý thì mới được quyền sinh lễ nghĩa? Với những trải nghiệm mà mình vừa có; tôi chỉ mong trên tàu có internet tốc độ cao; để ngay lập tức quay vào phản pháo những comment cảnh báo trước kia mà thôi.
Mắc chiếc võng màu mè hoa lá cành; như ghép từ lông của tám vạn loài chim Amazon phía gần đuôi tàu; tôi thả mình ngắm buổi hoàng hôn diễm lệ và huyền diệu của đất trời hoang dã vùng du lịch Nam Mỹ. Thấp thoáng phía hai bên bờ sông; là những ánh đèn le lói. Đó là ánh đèn từ máy phát điện; mà người dân có khi phải bán vàng mua xăng để chạy; những ánh đèn mà bao văn hào thi sĩ đã tả lại trong những áng văn để đời của họ. Tôi tin chắc họ cũng đã thấy, đã nghe và đã cảm nhận về chúng; như tôi lúc này đây, đong đưa giữa vùng trời giao thoa của tạo hóa.
Trên con tàu ngược dòng này, tôi đã được chiêm ngưỡng sáng một cảnh sông; trưa một cảnh sông; chiều một cảnh sông; tối một cảnh sông và đêm đến lại là một cảnh sông khác.
Một con sông, vạn cảnh sắc
Buổi sáng, ánh mặt trời bàng bạc hắt vào đôi mắt; đánh thức tôi tỉnh giấc. Từ những con lạch nhỏ ngắt ra từ mạch chính của sông; vài chiếc thuyền nhỏ len lỏi; chở những vị khách mới gia nhập hành trình. Hoặc, những con thuyền đầy ắp cá tươi; vừa bắt lên từ sáng sớm cũng cập vào để bán cho nhà bếp của tàu.
Chiều chiều, cái bàng bạc ban sáng bỗng rực rỡ hơn; khi mặt trời dát ánh vàng lấp lánh lên mặt nước; lên những mái nhà ven sông và lên tấm áo của người phụ nữ giặt giũ bên bờ.
Tối tối, khi buổi chạng vạng nhường chỗ cho bầu trời đêm đầy sao; những lữ khách yêu thiên văn còn có thể nhìn rõ bóng hình dải ngân hà; vắt từ bờ này sang bờ kia sông.
Khi thiên nhiên trở mặt nhanh hơn người tình
Tuyệt mỹ là thế, nhưng đừng nghĩ rằng bạn có thể gặp lại cảnh ấy trong đêm hôm sau. Vì “có khi đâu ngờ, nắng tưng bừng thế kia, mây trắng đến che nghiêng một dáng ngọc” chưa xong; thì “giờ mây đen, quyện thành bão, giông tố đang dần kéo đến”. Bầu trời bỗng hóa đen kịt như một con quái vật giữa lòng sông; sấm chớp đua nhau chơi trò đuổi bắt ở cuối đường chân trời. Cảnh thật mà cứ ngỡ kỹ xảo điện ảnh. Đó là một đêm mưa to gió lớn; đến độ cả con tàu cũng phải chòng chành; dù đã tấp vào gần bờ và neo ở một vị trí khá khuất gió.
Mưa bão trên sông Amazon du lịch Nam Mỹ không khác gì bão đại dương. Thật, tôi không ngại so sánh cơn bão kinh hoàng hôm đó với những sóng to gió lớn trong phim Cướp biển vùng Ca-ri-bê hay Cuộc đời của Pi.
Những kẻ viễn du
Khi có mặt trên chuyến tàu này; tôi phải biết ơn những thuyền trưởng dạn dày trên mặt sông Amazon; du lịch Nam Mỹ; nhiều lắm. Họ nhận biết và dõi theo mọi dấu hiệu thời tiết thay đổi; từ vài ngày trước khi nó đến. Họ cũng là những hướng dẫn viên chu đáo; nếu bất ngờ phát hiện ra bóng dáng của những chú cá heo đáng yêu; đủ màu từ đen, xám đến hồng trên mặt sông, họ sẽ báo cho bạn biết; và lái tàu đến một vị trí mà bạn có thể chiêm ngưỡng chúng một cách trọn vẹn nhất.
Trên tất cả, họ còn là mắt xích kết nối cuộc sống của những ngôi làng dọc sông; và là nhân tố duy trì dòng chảy văn hóa của vùng Amazon; du lịch Nam Mỹ. Dọc theo con sông rộng lớn này là những ngôi làng; thị trấn nằm tách biệt với thế giới hiện đại.
Cuộc sống của con người bản địa nơi đây; phụ thuộc vào dòng sông và hành trình qua lại của các con tàu chở khách. Tại đây, người ta sử dụng những thuyền nhỏ; để trao đổi hàng hóa với những chuyến tàu lớn. Họ buôn bán đủ thứ: xăng dầu, củi lửa, cá tôm, mắm muối; và cả những món quà lưu niệm dễ thương, đậm đà bản sắc.
Bâng khuâng trời rộng nhớ sông dài
Có lúc, con tàu lướt qua những ngôi làng nhỏ chưa đến chục mái nhà. Cả làng nằm đơn độc và biệt lập giữa vùng sông nước mênh mông. Những đứa trẻ đứng trên bờ nhìn con tàu du lịch Nam Mỹ lướt qua và trôi đi thật xa. Nhìn thì có vẻ ngớ ngẩn; nhưng có khi đó lại là thú vui dễ chịu nhất của chúng; trong những buổi chiều thảnh thơi. Chẳng phải chị em Liên và An trong tác phẩm Hai đứa trẻ của Thạch Lam; cũng từng bình yên đến thế sao?
Có chăng đó cũng chỉ là giây phút ủy mị riêng tôi giữa cảnh trống vắng của du lịch Nam Mỹ sông rộng đồng không mông quạnh mà thôi. Cả ngày dài; con tàu ngược sông không một bóng thuyền; không một nóc khói; không một cánh chim rừng. Trước mắt chỉ là rừng cây xanh rậm hai bờ; và bốn phía dềnh dàng sông nước. Vậy nên, chỉ cần vài thửa ruộng nhỏ ven sông xuất hiện; người lữ khách như được tiếp thêm sinh khí. Nếu không có tiếng nói chuyện của những hành khách trên tàu; có lẽ tôi đã chết ngạt với nỗi cô đơn riêng mình. Những lúc ấy mới thấy, hơn bất kỳ sinh thể nào; con người mới là loài cần sinh sống theo bầy đàn nhất.
Đi không dễ đến, về không dễ quên
Con tàu thi thoảng neo lại bên những thị trấn náo nhiệt. Tại đây, người ta lên tận boong tàu để rao bán quà bánh; thức ăn đẹp mắt, bắt vị, đầy khiêu khích. Âm thanh ầm ĩ, rộn ràng của đất liền đang triệu hồi sức sống trở về con tàu; sau chuyến viễn du lác đác tiếng người. Đến tận điểm neo cuối cùng, sự ồn ào và náo nhiệt từ những gã thương lái, phu thồ; cũng khiến cho kẻ ghét ồn ào như tôi phải mỉm cười. Bởi vì, sau những chiêm nghiệm về đất trời và hoang dã; đấy là lúc tôi trở về với đồng loại, với khí chất và nhịp điệu; đã kiến tạo nên một nền văn hoá du lịch Nam Mỹ mà tôi hằng ngưỡng vọng.
Hành trình ngược dòng Amazon đủ dài; để thấy dòng sông huyền thoại khoe mẽ sức mạnh thế nào và thực hiện sứ mệnh trao đổi văn hóa ra sao. Hành trình ngược dòng Amazon cũng đủ ngắn; để kẻ tha phương thương nhớ và luyến lưu; ôm trong lòng một niềm mong mỏi được quay trở lại và lạc trôi một lần nữa.
Tips du lịch Nam Mỹ ngược dòng Amazon cho bạn
Luôn chuẩn bị sẵn võng, đồ vệ sinh cá nhân vì trên tàu không có sẵn xà phòng, khăn tắm và giấy vệ sinh cho hành khách.
Tầng hai của tàu, dù là phòng riêng cho từng người; nhưng thực tế khoang phòng rất nhỏ, không có quạt hay điều hòa nên khá nóng bức và ngột ngạt. Bạn nên lên tầng ba và bốn mắc võng để nằm thoải mái và thoáng đãng hơn. Người dân bản địa khá thân thiện và chất phác. Dù khách đi tàu lên xuống thường xuyên; nhưng hoàn toàn không có móc túi hay mất trộm đồ.
Hãy trang bị “vài đường cơ bản” tiếng Tây Ban Nha để hỏi đường, mua vé và thuê chỗ ở.
Vì hầu như ở đây không một ai nói tiếng Anh. Các bảng chỉ dẫn đường đi; cũng chỉ bằng tiếng Tây Ban Nha hoặc Bồ Đào Nha.
Tốc độ internet rất chậm, thậm chí mở trang chủ Google cũng mất gần 10 phút.
Truy cập Internet phải trả theo phút. Xăng và điện; chạy bằng máy phát điện là chính; rất đắt đỏ. Vì vậy, tốt nhất bạn chuẩn bị sẵn thông tin cần tra cứu; bằng cách tải xuống bản offline của bản đồ và từ điển; đồng thời đem nhiều pin dự phòng; vì trên tàu không có ổ cắm để sạc pin.
Trước khi đến khu vực sông Amazon; bạn nên đến các cơ sở y tế để tiêm vắc-xin phòng bệnh sốt vàng (có trả phí).
Tại các sân bay có điểm bay xuất phát đến vùng Amazon; đều có cơ sở y tế như thế này. Sau khi tiêm xong, người ta sẽ cấp cho bạn thẻ chứng nhận đã tiêm phòng. Hãy giữ thẻ này trong suốt hành trình di chuyển tại khu vực Amazon; cũng như một năm sau khi rời khỏi Nam Mỹ. Nếu không, bạn có thể sẽ bị cách ly bất khả kháng; thậm chí phạt tiền khi ở lại hoặc ra khỏi khu vực này mà không có giấy chứng nhận đã tiêm vắc-xin.
Nhớ rút tiền mặt và đổi tiền sang đồng peso; trước khi đi du lịch tại vùng Amazon.
Không một dịch vụ nào tại đây chấp nhận đồng ngoại tệ. Bạn có thể rút tiền tại một số cây ATM ở Leticia, Colombia; nhưng số lượng ngân hàng phát hành thẻ mà máy ATM chấp nhận lại khá ít. Vậy nên, tốt nhất là bạn rút đô-la Mỹ hoặc đổi sẵn ngoại tệ; tại các thành phố lớn trước khi chuyển tiếp đến vùng Amazon.
Luôn mỉm cười.
Người dân sống ở vùng Amazon rất hiếu khách,;tò mò và nhiệt tình. Nhưng họ cũng rất nhạy cảm; và tôn sùng tín ngưỡng sông Amazon của riêng họ. Hãy luôn cởi mở và tự do khám phá; nhưng đừng can thiệp đến những yếu tố văn hóa mang tính địa phương.
Bài: Hương
Tiếp Thị Gia Đình