Đi du lịch Indonesia nhất định phải đến chỗ này để thấy bình yên

Du lịch Indonesia, hãy ghé qua Medan – một nơi tường chừng như không có gì; rốt cuộc lại có tất cả những gì mà người ta luôn tìm kiếm mỗi ngày: bình yên.

Du lịch Indonesia, hãy ghé qua Medan – một nơi tường chừng như không có gì; rốt cuộc lại có tất cả những gì mà người ta luôn tìm kiếm mỗi ngày: bình yên.

Đi du lịch Indonesia nhất định phải đến chỗ này để thấy bình yên

Medan, thật là một cái tên xa lạ, ít nhất là trên bản đồ du lịch của tôi. Medan chưa từng nằm trong bucket list; (danh sách những thứ muốn có, những nơi muốn đến) của tôi. Thế mà, chỉ vì một tấm ảnh chụp cảnh một chiếc hồ; mà tôi vô tình nhìn thấy cách đây vài tháng; rốt cuộc giờ chân tôi đã đặt lên mảnh đất có cái tên lạ tai; nghe vừa giống bột ngọt (Vedan), lại vừa giống dầu ăn (Meizan) này! Đùa thôi, tôi không đến đây vì bột ngọt hay dầu ăn đâu. Tôi đến vì một chốn mỹ cảnh mà hành trình tới được đó; là cả một câu chuyện đầy những điều thú vị mà tôi sắp kể cho bạn nghe đây. Du lịch Indonesia.

Khi nghe bảo rằng tôi đến Medan chỉ để tới được làng Tuk Tuk, rồi từ đó khám phá hồ Toba; bác tài xế xe bus vui tính liền hú lên: “Trời đất ơi, cháu đến cái chỗ khỉ ho cò gáy đó làm gì? Mà làm sao cháu biết về chỗ đó hay vậy?”. Tôi còn chưa kịp giải thích; bác đã vội chỉ tay vào mình rồi nói: “Làng Tuk Tuk hả? Nó to bằng cái xe bus bác đang lái đây này!”.

Đoạn, bác cười như lúa được mùa vì câu đùa ấy. Chuyến xe bus ấy dài đến 6 tiếng đồng hồ; khởi hành từ Medan đến Parapat, một ngôi làng nằm ở bờ đất liền của hồ Toba; nơi mà thực tâm tôi cũng chẳng biết mình đang tới để làm gì. Du lịch Indonesia.

Làng tên Tuk Tuk nhưng không có xe tuk tuk

Đến Parapat, tôi lại phải mất đến nửa tiếng tìm phà để đi ra hòn đảo ngay giữa lòng hồ; nơi có cái làng be bé tên là Tuk Tuk. Tên đặt cho vui vậy thôi; chứ cả cái làng chả có bao nhiêu xe tuk tuk đâu!

du lịch indonesia du lich indonesia

Nếu bạn đến làng Tuk Tuk để tìm chỗ ăn ngon; chốn mặc đẹp hay thư giãn 4–5 sao như Phuket, tìm cảm giác mạo hiểm như Palawan thì quên đi nhé; không có đâu! Nơi đây đúng nghĩa là nơi “du lịch chết”; tức là hiếm có cái gì đủ hấp dẫn để có thể gọi là “du lịch” theo đúng nghĩa đen. Hoặc cũng có thể chỉ là do số tôi đen hơn nghĩa đen của nó; vì trong thời gian tôi đến thăm nơi này, nó là một cái làng bình thường, hết-sức-bình-thường. Du lịch Indonesia.

Nhưng bình thường không có nghĩa là tầm thường. Thanh bình, thanh-bình-đúng-nghĩa. Đó chính xác là cái bạn sẽ có khi đặt chân đến đây.

Đó là một sự bùng nổ!

Ngược thời gian, trở về quá khứ, lịch sử của hồ Toba cũng có nhiều điểm; mà ngay cả chuyên gia về địa chất cũng chưa thể tìm hiểu hết. Tất cả bắt đầu từ một vụ phun trào khủng khiếp của tổ hợp các siêu núi lửa Toba. Cái giá để tạo ra hồ Toba là sự biến đổi hình thái khí hậu; gần như trên toàn cầu, tác động đến cả DNA của con người; khiến loài người lúc ấy đối mặt với nguy cơ tuyệt chủng.

du lịch indonesia du lich indonesia

Vâng, nhờ quá trình khai sinh drama như vậy mà ngày nay; Toba đã trở thành hồ núi lửa lớn nhất trên thế giới. Ấy vậy mà khi lướt trên mặt hồ phẳng lặng; nhìn những mái nhà truyền thống của dân làng soi mình xuống mặt nước hồ; nghe tiếng rì rầm sóng vỗ; tôi vẫn chưa thể tin rằng mình đang ở ngay trên miệng một siêu núi lửa vẫn còn hoạt động. Bởi thứ cảm giác duy nhất mà tôi cảm nhận được vào lúc đó chỉ là hai chữ: thanh bình. Du lịch Indonesia.

Hồ lớn, đảo nhỏ, người thật thà

Samosir – hòn đảo duy nhất giữa hồ Toba cũng chỉ chấp nhận duy nhất một tộc người sinh sống: người Batak.

du lịch indonesia du lich indonesia

Đó là những con người chân thật và nhiệt thành, đôi khi quá mức nhiệt thành; như bác tài xế xe bus; như anh cảnh sát tôi gặp trên đường; như gia đình người Tuk Tuk mà tôi gặp tại điểm ngắm toàn cảnh hồ Toba.

du lịch indonesia du lich indonesia

Trên đường lên đỉnh núi ngắm hồ Toba; (tôi kể bạn nghe là cái đường đó hoang vắng và đáng sợ đến thế nào chưa nhỉ?); thấy tôi một mình cưỡi chiếc xe máy, anh cảnh sát người Batak chân thật khuyên tôi không nên đi. Không phải vì tôi đang lang thang một mình ở nơi xa lạ; dễ lạc đường hay gặp nguy hiểm gì; mà là vì đi giữa trời trưa nắng chói chang thì dễ bệnh lắm.

Khỉ ho cò gáy nhưng tôi thích thế!

Hoặc như gia đình người Batak ven đường mà tôi vô tình ghé chân nghỉ mệt, những con người tử tế đã nồng hậu chào mời tôi cà phê truyền thống của dân tộc họ, một thứ cà phê cũng chân chất như bản tính người Batak.

du lịch indonesia du lich indonesia

 

Thứ nước sóng sánh quyến rũ ấy được tạo ra từ những hạt cà phê giã thật nhuyễn; pha với nước sôi và khuấy lên cùng một ít mật mía. Ăn kèm là món bánh đặc sản nhìn như viên bánh mè chiên giòn của người Việt. Giữa buổi trưa hè; vị đắng của cà phê thuần túy; vị ngọt dịu dàng của từng miếng bánh tan ra trong miệng; như xua tan đi cái nắng gay gắt và bỏng rát trên da thịt tôi. Dưới kia là vùng hồ Toba vĩ đại, đẹp tuyệt vời. Hóa ra, tôi thích cái sự “khỉ ho cò gáy” của miền đất này nhiều hơn tôi tưởng. Du lịch Indonesia.

Chẳng có gì, chỉ có bình yên

Dọc theo con đường về phía Tây của đảo là rất nhiều những con suối nước nóng, thác nước. Rải rác quanh đó là ghế đá truyền thống của dân làng Batak. Nhưng như những gì tôi nghe được từ người anh Batak khi nãy; thì ghế đó không phải dùng để ngồi thưởng cảnh; mà là để làm nơi xét xử phạm nhân. Mô Phật! Suýt tí nữa là tôi đã ngồi lên rồi đấy!

du lịch indonesia du lich indonesia

Đi vòng quanh, tôi còn bắt gặp không ít phụ nữ bản địa đang ngồi cạnh khung cửi và dệt vải bên đường. Bây giờ mà có ông Bụt áo trắng nào hiện ra nữa thì tôi xin lấy tính mạng mình ra để đảm bảo toàn bộ truyện cổ tích tôi từng được kể đều có thật.

Ừ thì, tôi thừa nhận chốn này đúng là khỉ ho cò gáy thật. Thế nhưng, ở một nơi tường chừng như không có gì, rốt cuộc lại có tất cả những gì mà tôi, và chắc chắn là rất nhiều người ngoài kia nữa, luôn ra sức tìm kiếm mỗi ngày: bình yên.

Tips du lịch Indonesia khi đến hồ Toba

– Để đến hồ Toba, bạn bay từ Việt Nam đến thủ đô Kula Lumpur của Malaysia hoặc Jakarta của Indonesia, rồi từ đó bay sang thành phố Medan. Giá vé máy bay khứ hồi từ Việt Nam đến các điểm này của hãng AirAsia khoảng 300 đô-la Mỹ khi không có khuyến mãi. Từ Medan, bạn đi tàu hoặc xe bus (mất tầm 4–6 tiếng) để đến Parapat. Sau đó, từ Parapat, bạn bắt phà để lên đảo Samosir nằm giữa hồ Toba. Tổng chi phí cho tàu/xe và phà vào khoảng 20 đô-la Mỹ/chiều. Chú ý kiểm tra lịch phà chạy vì đây không phải là vùng thu hút khách du lịch.

– Quà lưu niệm: Nếu may mắn, bạn có thể mua được một số món quà lưu niệm làm từ vải dệt (quần áo, khăn…) hoặc từ thớ cây gỗ đàn hương. Đây là sản phẩm mang tính địa phương và độc nhất vô nhị từ vùng này. Ngay cả tại Parapat, khu vực gần làng Tuk Tuk nhất, bạn cũng sẽ không thể tìm thấy các sản phẩm này.

– Người dân Batak chủ yếu theo đạo Thiên chúa. Bạn nên ăn mặc lịch sự khi đi dạo quanh đảo vì đó là cách thể hiện sự tôn trọng đối với văn hóa Indonesia nói chung và văn hóa Batak nói riêng.

Bài: Hương
Tiếp Thị Gia Đình

Đừng bỏ qua