Khoảng 2 năm trở lại đây, tôi ít xuất hiện trên các phương tiện truyền thông đại chúng. Ai cũng nói vui là chắc Diệp Bảo Ngọc ở ẩn. Chẳng qua là Diệp Bảo Ngọc không còn tất bật ở thảm đỏ hay phim trường nữa; mà chuyển qua thương trường và… nhà trường.
Hiện tại, tôi tập trung và dành nhiều thời gian cho công việc kinh doanh riêng; cũng như nuôi dạy bé Kid (tên thân mật của con trai của Diệp Bảo Ngọc). Đã chọn con đường làm mẹ đơn thân; tôi chấp nhận bỏ bớt đam mê điện ảnh; để có thêm thời gian được ở bên con và dạy con trở thành một người đàn ông bản lĩnh.
Thời gian bên con vô cùng quý báu
Vừa làm nghệ thuật, vừa kinh doanh, vừa làm mẹ; tôi từng phải rất chật vật mới có thể tạm thu xếp mọi thứ. Nhưng nếu cứ như thế; tôi sẽ không còn nhiều thời gian ở bên con trai nhỏ. Vậy nên, tôi chấp nhận hạn chế diễn xuất; thậm chí là từ chối khá nhiều lời mời casting hay các vai diễn thú vị trên màn ảnh.
Thường trong một năm, tôi dành ra khoảng 2–3 tháng cho nghệ thuật; để mình đỡ nhớ phim trường. Thời gian này chỉ đủ để tôi tham gia một bộ phim truyền hình. Còn lại tôi dành thời gian kinh doanh, tập trung làm xuyên suốt.
Sau giờ làm việc, chiều tôi đi đón con tan trường; ở nhà chơi và dạy bé học. Đây chính là khoảng thời gian quý báu nhất mà tôi có được khi ở bên con.
Chỉ khi được vui chơi và ở bên con; tôi mới thấy thật sự thoải mái, hạnh phúc. Hình ảnh của một diễn viên hay bà mẹ bỉm sữa trong tôi cũng không khác gì mấy. Bởi dù ở vai trò nào, tôi vẫn là Diệp Bảo Ngọc. Vẫn tính cách thẳng thắn và chân thành, không hề bị ảnh hưởng bởi sự hào nhoáng của showbiz, hay có những tư tưởng sống như một ngôi sao.
Khi có dịp nghỉ lễ nào đó, hay kỳ nghỉ hè; tôi cũng cố gắng tạm gác công việc sang một bên; để dẫn con đi du lịch, bù đắp những ngày tôi vắng nhà đi quay phim; và có thêm nhiều kỷ niệm của hai mẹ con.
Gồng mình để dạy con
Mình thì sao cũng được, nhưng với con nhỏ; tôi lại rất kỹ tính trong cách dạy con. Tôi dặn con trai học thuộc 6 điều một “người đàn ông” cần phải có: mạnh mẽ, tự lập, không được khóc; không được nói dối, không nhõng nhẽo và không được… điệu.
Bé Kid ở chung với mẹ. Dẫu biết phụ nữ cho dù có mạnh mẽ thế nào vẫn là phái yếu. Nhưng tôi cũng ráng “gồng mình” giống như một người đàn ông. Tôi muốn con phải thật sự bản lĩnh và sống thật mạnh mẽ, đáng bậc trượng phu.
Tôi cho con trai đi học khi bé mới được 18 tháng tuổi. Một phần vì tính chất công việc khá bận; và một phần quan trọng hơn là muốn con được tiếp xúc với môi trường mới từ sớm; để bé dạn dĩ và tự tin.
Khi Kid 3 tuổi, tôi cho con vào học trường quốc tế để con vừa phát triển kỹ năng sống; vừa phát triển ngoại ngữ. Giờ đây khi bé đã 5 tuổi, tôi thấy vui là bé rất tự tin; dạn dĩ và nề nếp so với những bé đi học muộn hơn.
Bên cạnh việc giáo dục ở trường lớp, về nhà; tôi tập cho con tính tự lập, để con trai tự làm mọi việc theo ý muốn. Nếu việc làm đó là sai, hoặc làm theo cách không đúng; tôi giải thích, phân tích tại sao để bé tự cảm nhận và thay đổi, chứ không ngay lập tức ép bé vào khuôn khổ.
Muốn truyền tải thông điệp gì cho con, thay vì chỉ nói suông; tôi rủ con cùng thực hành. Đơn cử như muốn con biết về sự chia sẻ, yêu thương mọi người; tôi dẫn con đi từ thiện, phát cơm cho người bệnh, người cơ nhỡ. Sau đó là giải thích với con tại sao cần phải làm như vậy để bé tự hiểu chuyện.
Đã không gặp bố Kid từ lâu
Ai làm mẹ cũng mong muốn mọi điều tốt đẹp cho con. Con thích về bố chơi hay thích chơi với bạn nào, tôi đều tôn trọng. Tôi ép con cũng không được gì. Con buồn, mẹ cũng có vui đâu.
Nhiều người hỏi khi đưa con về chơi với bố; tôi có phải cố gắng dung hòa mối quan hệ tốt đẹp trước mặt con không. Thật ra lâu lắm rồi tôi không gặp bố của Kid. Anh chỉ qua đón và bà vú đưa bé ra. Anh giờ cũng có gia đình mới. Tôi nghĩ cả hai thôi nhắc về nhau, không gặp nhau là tốt nhất. Không cần phải thể hiện gì cả!
Kid về chơi với bố và thân thiết với vợ sau của bố. Nhìn những hình ảnh vui chơi được đăng tải lên mạng xã hội, tôi cũng thấy vui. Bởi lẽ, tôi đâu muốn bất kỳ điều gì không tốt xảy ra với con tôi.
May mắn là người mới của anh ấy cũng rất thương và tốt với Kid. Tôi cảm thấy đó là sự bù đắp cho con. Con nít không có lỗi. Tại sao mình phải vì lỗi lầm của người lớn mà đối xử không tốt với trẻ?
Người cũ giờ đã ấm êm. Tôi không vì thế mà chộn rộn, sốt vó cho chính mình. Tôi cũng không đặt nặng chuyện phải kết hôn nữa. Hôn nhân không quan trọng. Có kết hôn mà về sống với nhau không ra gì thì… nghỉ khỏe; khỏi tính toán cho mệt người. Tôi không tin vào hôn nhân. Tôi chỉ tin vào con người với con người đối đãi với nhau thế nào. Đám cưới chỉ là hình thức. Người Việt mình hay quan trọng hóa nó.
Tôi không có hình mẫu cho người đàn ông lý tưởng. Nếu người ta thật sự yêu thương mình thì “mấy núi, mấy sông, mấy đèo cũng qua”. Đã yêu nhau rồi thì cỡ nào cũng bước đến bên nhau. Chỉ sợ là tình yêu họ dành cho mình không đủ lớn để xóa bỏ những gai góc trên người mình.
Một khi tình yêu đã đủ lớn thì mọi khoảng cách, giới hạn đều được xóa bỏ.
Thông tin thêm về Diệp Bảo Ngọc:
Diệp Bảo Ngọc sinh năm 1993 tại TP. HCM. Cô tham gia hoạt động nghệ thuật với vai trò người mẫu, diễn viên.
Diệp Bảo Ngọc từng đoạt huy chương bộ môn đá cầu 7 năm liền, giải nhì cuộc thi đơn ca trường Lương Thế Vinh, từng tham dự Miss Teen 2010.
Năm 2011, khi vừa tròn 18 tuổi, Diệp Bảo Ngọc giành được giải cao nhất của cuộc thi Phụ nữ thời đại.
Năm 2012, Diệp Bảo Ngọc kết hôn cùng diễn viên Thành Đạt và có một con trai. Năm 2014, hôn nhân rạn nứt, cô quyết định chia tay và một mình nuôi con.
Một số bộ phim đã tham gia: Mật danh Rocker, Lao công bí ẩn, Ải mỹ nhân, Sức mạnh tình thâm, Hãy để anh yêu em…
Bài: Hiến Tửu
Tiếp Thị Gia Đình