Sau khi kết hôn với anh Victor Vũ, diễn viên Đinh Ngọc Diệp đúng nghĩa lui về hậu trường; để chăm sóc tổ ấm riêng, từ chối tham gia các sự kiện; hay nhận vai diễn mới. Hai vợ chồng vẫn luôn cố gắng từng ngày; để vun đắp cho mái ấm nhỏ lúc nào cũng rộn vang tiếng cười.
Từ nhỏ, diễn viên Đinh Ngọc Diệp đã được bố dạy cho mình; cất những “ngăn yêu thương” vào từng hộc tủ trái tim. Bố nói: “Con cứ xếp thứ tự quan trọng nhất, nhì, ba, tư…; để biết mình đặt tình cảm vào điều gì nhiều nhất. Và hãy sống hết lòng vì điều đó!”. Vậy là diễn viên Đinh Ngọc Diệp tự khắc có ngay đáp án; cho những ưu tiên hàng đầu trong đời mình: Gia đình – Công việc – Bạn bè.
Diễn viên Đinh Ngọc Diệp nhận thấy mình thật may mắn khi có quá nhiều điều kiện hạnh phúc, để dành trọn thời gian cho gia đình. Cô chủ động rời xa nghệ thuật một phần vì cảm thấy thiếu động lực phấn đấu. Quan sát sự thật về showbiz mới thấy hào quang luôn chóng vánh. Thế nên diễn viên Đinh Ngọc Diệp cuộc chơi.
Thực ra, cô biết mình là một kẻ không dám sống với đam mê!
May mắn khi làm vợ đạo diễn
Nhưng rồi gặp anh. Một người 100% trái tính trái nết và chẳng có một điểm tương đồng nào với mình. Có một điều, anh chàng lầm lầm lì lì tưởng chừng như là “chán chết” ấy kỳ thực có sức hút không thể cưỡng lại.
Sức hấp dẫn này nhìn sơ sẽ không nhận ra, nhưng lợi hại như một thứ vũ khí mà chỉ lơ đễnh một chút thì bạn đã bị cuốn theo mất rồi. Đó chính là đam mê trọn đời của anh, là tình yêu mãnh liệt anh dành cho điện ảnh.
Chả bù cho tôi, một người có nhiều sở thích nhưng chưa thực sự mê đắm thứ gì đến mất ngủ. Kết quả đã rõ, tôi bị say nắng trước anh chàng hiền lành với tấm “huân chương” miệt mài, cần mẫn. Nghĩ lại thấy “chiến thuật” của anh cũng đáng gờm, chớp mắt anh đã “cướp” được mình về nhà. Đến giờ vẫn thấy khó hiểu!
Làm vợ đạo diễn, tôi quả thật may mắn. Hành trang nghệ thuật lẻ bóng khi xưa, giờ phấn chấn hẳn khi có thêm bạn đồng hành. Chẳng những không phải từ bỏ đam mê. Hơn nữa tôi còn được khám phá thế giới rộng mở ngoài kia, khi anh nâng sức cho mình mạnh dạn thử thách nhiều “món” cực hay, cực khó nhưng cực kỳ đáng học hỏi.
Đó là tất cả những công việc lớn nhỏ, có tên và không tên phía sau hậu trường điện ảnh. Từ việc lặt vặt về câu chữ, e-mail, hợp đồng, cho đến việc gây dựng một công ty bé xíu để thực hiện ước mơ xuất bản sách ảnh, artbook. Từ khi chưa đám cưới, khi tôi vừa phát hành quyển sách về nghệ sĩ đầu tiên, anh đã tin tưởng giao dự án làm sách ảnh cho phim Scandal.
Từ quản lý dự án sách, anh lại rủ làm thiết kế đồ họa, sau đó là làm hoạt hình cho cả phim điện ảnh. Nghĩ lại tôi cũng hơi liều vì mình chẳng biết gì về mỹ thuật lẫn kỹ thuật. Vậy mà cũng dám nhận việc một phim lớn như Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh.
Đến nay công ty Lá đã xuất bản được 5 quyển sách, hiện đang làm quyển artbook cho phim Người bất tử và 2 phim hoạt hình ngắn trong phim Lôi Báo của anh Victor Vũ sẽ ra rạp vào Noël sắp tới. Bên anh, tôi không chỉ được sống lại giấc mơ phim ảnh mà còn được thỏa sức với đam mê viết lách và biên tập sách báo của mình.
Tìm thấy hướng đi mới cho chính mình
Giữ vai trò phụ trách truyền thông cho phim Lôi báo; và Người bất tử do ông xã sản xuất, nhiều người hỏi; phải chăng tôi có hướng đi khác cho sự nghiệp? Thật sự không phải, hướng đi này mới là chính và đúng đắn.
Vì đó là mục tiêu từ lâu và cũng là ngành học tôi đã chọn. Mặc dù đóng phim “thưa thớt”, nhưng tôi học hành cũng “dày đặc” lắm. Sau khi hoàn tất 3 ngành Báo chí, Quan hệ quốc tế; và cao học Truyền Thông, tôi vẫn thấy mình kém cỏi nên hay rủ rỉ chồng cuối tuần đi mua sách về đọc thêm.
Tuy thành tích học của tôi “làng nhàng”, chỉ đủ để trả nợ tín chỉ; nhưng khi được làm về truyền thông, tôi quả thật như cá về với nước. Tôi vẫn nhớ lúc còn làm sinh viên báo chí; cô giáo nói người cầm bút hãy chọn cho mình một trong hai giá trị: nhân văn hoặc thị trường.
Có một thời gian báo mạng ồ ạt tin vạch lá tìm sâu về đời tư, tôi chẳng còn niềm tin gì với nghiệp viết lách. Vì dần dần độc giả có vẻ bị hút bởi những điều kinh thiên động địa, họ chẳng mặn mòi về tin bài hiền lành, lời nhàm quen tai nữa. Thế là tôi mới ôm cặp đi học tiếp để tìm lời giải cho những hiện tượng truyền thông xã hội đang thay da đổi thịt từng ngày.
Giờ tôi vững tin rồi! Làm truyền thông phim, tức là nói lên cái hay cái đẹp và giá trị thông điệp ý nghĩa mà nhà làm phim muốn nhắn gửi đến khán giả, đúng nghĩa theo đuổi giá trị nhân văn. Cho nên tôi hào hứng và nhiệt tình làm truyền thông, thậm chí còn hơn cả anh Vũ. Thấy thế, anh lại có dịp chuyển giao nhiệm vụ mới cho vợ mình. Giờ tôi thay anh phụ trách mảng Truyền thông, PR, Marketing cho phim.
Kiêm thêm vai trò mới, tôi không thấy vất vả, mà ngược lại; hào hứng vô cùng. Tôi vui khi chia sẻ được gánh nặng công việc với chồng. Thực ra tôi có trách nhiệm làm cầu nối giữa các bên đầu tư và sản xuất khi họ muốn bày tỏ quan điểm riêng, để kế hoạch thống nhất thì bắt đầu hoạt động. Cái khó là tìm tiếng nói chung của nhà làm phim và đơn vị phát hành. Hai bên thường có góc nhìn trái chiều nhưng hầu như bên nào cũng có lý.
Ở khía cạnh công việc, anh Vũ không hề nhường vợ. Đừng hòng nhõng nhẽo, lơ là một giây nào. Anh cặn kẽ đến từng chi tiết; và đặt tiêu chuẩn rất cao cho cả những việc cỏn con. Một tấm ảnh PR thiếu chỉn chu mà xuất hiện trên mạng thì anh buồn phiền cả tuần lễ.
Anh nói: “Anh em trong đoàn cực nhọc làm phim; mình sơ ý đưa một bức ảnh hoặc thông tin thiếu chuyên nghiệp; thì phụ lòng cả trăm thành viên đã dốc sức”. Cũng có khi áp lực thời gian, cần tung bài, poster; anh chấp nhận bỏ lỡ thời cơ tốt chứ nhất định không đưa ra những gì chưa ưng ý. Với anh, tôn trọng khán giả là đừng gửi đến họ những gì kém nghệ thuật.
Chính vì ở nhà có một “anh sếp” khó “toàn tập” như vậy, nên tôi phải gắng sức đỡ đần anh bất cứ việc gì anh cần đến mình, từ lớn đến nhỏ, từ trong ra ngoài. Bởi vì mỗi khi công việc không suôn sẻ, anh lặng lẽ ngồi một mình, mặt buồn hiu, nhìn rất thương! Những lúc đó tôi sẽ tìm mọi cách làm anh vui.
Sau hơn một năm là đồng nghiệp của nhau; tôi cảm nhận được bản thân mình “thay da đổi thịt” rất nhiều. Chỉ cần anh ghi vài gạch đầu dòng là tôi đã hiểu ý bắt tay vào làm kế hoạch. Công việc của anh và tôi bổ trợ cho nhau khá ăn ý.
Tôi nhận thấy mình điềm đạm và trưởng thành hơn, chịu khó, cầu tiến; và vẫn yêu đời lạc quan trong mọi tình huống. Vì tôi biết dù thế nào tôi vẫn có anh bên cạnh. Điều tuyệt vời nhất là khi làm việc với Victor Vũ; bạn sẽ thấy mình tiến bộ từng ngày.
Diễn viên Đinh Ngọc Diệp bật mí:
Victor Vũ sinh ra ở Mỹ nên ít ăn những món lạ; nấu nhiều gia vị hoặc quá cầu kỳ. Anh ăn rất đơn giản và thích cơm vợ nấu. Chỉ cần một nồi nước sôi; thả vào ít cà chua hoặc rau xanh là anh có thể ăn mỗi ngày trong tuần. Được cái “anh Tèo” hay nịnh vợ; cứ thủ thỉ khen vợ nấu ngon, ăn xong thì xung phong dọn; hoặc rửa chén dù công việc đang chồng chất.
Diễn viên Đinh Ngọc Diệp thích chăm chút cho gia đình nhỏ; nên dù công việc có bận rộn diễn viên Đinh Ngọc Diệp cũng thu xếp tham dự; hoặc theo dõi những chương trình đề tài gia đình. Mục tiêu là bồi dưỡng kiến thức và kỹ năng làm nội trợ. Gần đây diễn viên Đinh Ngọc Diệp rất thích xem chương trình Khẩu vị ngôi sao; Hợp đồng hôn nhân… vì ở đó chia sẻ nhiều bí quyết hạnh phúc; giữ gìn mái ấm có ý nghĩa.
Bài: Đặng Lộc Sâm
Ảnh: Bobby Nguyễn
Tiếp Thị Gia Đình