Gần đây, báo chí liên tục đưa tin về chàng trai Hoàng Lê Giang, khi anh trở thành người Việt Nam đầu tiên chinh phục Bắc Cực. Những ngày tháng Tư nóng bức bỗng thoáng dịu mát trong khoảnh khắc, khi tôi biết lại một người trẻ tuổi đang phấn đấu để đạt được ước mơ vĩ đại trong đời. Anh bảo: “Tôi cũng muốn truyền thông điệp đến nhiều bạn trẻ khác: khi muốn làm gì đó quá khó mà có đam mê, có kế hoạch thì sẽ thành công dù bản thân không phải là người quá ghê gớm. Cá nhân tôi cũng là một người chẳng có gì đặc biệt, chỉ như bao người”.
Tôi nhìn thấy hình ảnh anh ấy lần đầu trên Facebook của một người bạn. Nước da rám nắng, tóc búi củ tỏi và đặc biệt là nụ cười rất tươi. Hoàng Lê Giang mang trên mình loại khí chất mạnh mẽ của những kẻ viễn du. Và rồi như ngọn sóng, mục tiêu chinh phục một trong những nơi giá lạnh nhất hành tinh của anh lan truyền khắp cộng đồng mạng. Người ta bắt đầu nói nhiều về hình ảnh cờ Việt Nam tung bay trên băng tuyết Bắc Cực, về hình ảnh người thanh niên Việt Nam sánh vai cùng bạn bè khắp năm châu chinh phục một trong những chốn hiểm trở nhất trên đời.
Từ Hoàng Lê Giang, chúng ta tìm thấy đâu đó hình ảnh của chính mình. Rằng ai cũng từng có ước mơ chinh phục thế giới, rằng một ngày nào đó chúng ta sẽ thoát khỏi chiếc lồng chật chội bó buộc bản thân, bước ra khỏi thành phố đã thân quen đến nhàm chán, vẫy vùng tự do giữa mênh mông đất trời…
Hoàng Lê Giang và câu chuyện về chọn, quên và hạnh phúc
Ngày sinh là ngày chúng ta đánh dấu sự tồn tại của mình, nhưng ngày chúng ta biết mình tồn tại để làm gì mới thực sự là ngày chúng ta bắt đầu sống. Tôi thích gì, tôi muốn gì và tôi cần gì? Hỏi thì đơn giản, nhưng trả lời lại chẳng dễ chút nào! Hoàng Lê Giang kể rằng ngày còn đi học, anh không giỏi Toán, Lý, Hóa hay Văn học như các bạn khác trong lớp. Tuy nhiên, anh lại học rất tốt môn Địa lý và yêu thích những chương trình khám phá thế giới đó đây trên ti-vi. Chính những điều đơn giản ấy đã giúp anh tìm được niềm đam mê thật sự, từ đó nuôi dưỡng và thực hiện ước mơ chinh phục mọi ngóc ngách giữa thế giới rộng lớn này.
Tôi và rất nhiều những bạn bè xung quanh, chúng tôi đều là những người trẻ sinh ra trong thời đại mà ở đó, mọi giá trị vật chất lẫn tinh thần đều thay đổi từng ngày theo sự tương tác giữa cái cũ và cái mới. Mỗi ngày cuộc sống đều bắt chúng ta phải lựa chọn. Là thế hệ đứng giữa hai mỏm đất ngày càng tách rời nhau, nếu cứ mãi trì hoãn lựa chọn của mình, tôi biết đích đến chắc chắn sẽ là vực sâu.
Lựa chọn của chúng ta có thể không giống với bạn bè, có thể không như lời thầy cô dạy, có thể trái ý muốn gia đình… thế nhưng, điều cốt lõi và quan trọng nhất vẫn là nó đúng với bản thân mình. “Tôi nhận ra rất rõ rằng số đông chưa chắc đúng và hầu hết người ta sẽ cố gắng làm bạn nhụt chí trước cái họ không làm được”, Hoàng Lê Giang nói. Anh tiếp lời: “Và tôi cũng nhận ra rất rõ rằng không phải cái gì cũng dùng tiền mua được. Chẳng hạn như khi còn trẻ ai cũng muốn giàu, nhưng những cái quan trọng và đẹp nhất trong cuộc đời thì lại thường không liên quan quá nhiều đến tài chính. Ví như cảm giác đi dọc bờ biển đẹp, chinh phục một đỉnh núi cao, được một người đến chia sẻ lúc mình cần hay đơn giản là có được một giấc ngủ ngon…”.
Khi tôi dõi theo những chặng đường mà anh đã in dấu chân, tôi nhận ra niềm hạnh phúc trong đời cũng chỉ giản đơn đến thế. Hoàng Lê Giang chia sẻ: “Với tôi, sống là sống cho bây giờ, báo hiếu là báo hiếu cho bây giờ, muốn nói lời yêu thương cũng nên nói bây giờ… mọi thứ đều không nên trì hoãn. Vì chẳng ai biết ngày mai mình ra sao, cuộc sống vốn vô thường mà”.
Tôi tự hỏi liệu có bao nhiêu người đủ can đảm để miệt mài theo đuổi ước mơ như chàng trai này? Đôi khi khó khăn lớn nhất của con người chính là học cách quên đi. Quên cuộc sống bình yên đã đang có, quên công việc ổn định nhưng nhàm chán, quên nỗi sợ hãi và sự chần chừ của bản thân… chúng ta cần quên đi vỏ ốc an toàn của bản thân để mở ra một cuộc đời mới. Nếu không bước ra khỏi vùng an toàn, chúng ta sẽ chỉ mãi là những chú ếch nhìn đời qua miệng giếng. Nếu bạn thật sự muốn, bạn sẽ làm được. Hoàng Lê Giang tin như vậy, và đức tin ấy đã đưa anh đi qua đến hơn 30 quốc gia, khi tuổi vừa 29. Những chuyến đi là cách để anh bồi đắp tâm hồn; để dù kiếp sống này là hữu hạn, thì cuộc đời ta trải qua cũng không hề phù du.
“Tận hưởng hạnh phúc là quá trình chứ không phải chỉ là điểm đến. Có nhiều hành trình đôi khi mình không đến được đích, nhưng điều đó không quan trọng bằng ở mỗi bước đi, mình tận hưởng được tất cả những gì xung quanh mang lại”, Hoàng Lê Giang chiêm nghiệm. Cuộc sống là một cuộc hành trình nhiều thử thách, tất cả những gì bạn có thể làm là hãy vững lòng, và đừng quên tận hưởng hạnh phúc trên từng dặm đường, tựa như Hoàng Lê Giang.
Bài: Dao Ninh
Tiếp Thị Gia Đình