Cuộc thi Truyện ngắn TTGĐ 2018: Thương hơn phận mình – tác giả Trúc Thiên

Mời bạn đọc thưởng thức truyện ngắn Thương hơn phận mình của tác giả Trúc Thiên. Tác phẩm dự thi cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018.

Tác phẩm dự thi Vòng sơ khảo cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018. Mời bạn đọc thưởng thức và đừng quên Like bình chọn để tác giả có cơ hội bước vào vòng Chung kết nhé!

Giải thưởng cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018 vô cùng hấp dẫn; cho những tác giả chiến thắng. Trong đó, giải đặc biệt lên đến 15.000.000 đồng cùng nhiều phần quà từ nhà tài trợ.

(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018)

Lãng biết chắc một điều rằng, Lãng không bao giờ đến được với cô. Chẳng có một con đường chung lối nào giành cho cả hai. Ngay khi bắt đầu mối quan hệ này, Lãng luôn tự hỏi, nó là gì ?

Đâu đó giữa biển trời mênh mông những lạ xa, đều có thể bất ngờ đem đến cho chúng ta những sự gắn bó tựa thể như là tình yêu, nhưng thật ra đó còn là thương.

Là thương hơn cả phận mình.

Cô thường bảo giữa hai người chỉ là bạn thân, ấy là lúc cô ráo hoảnh với đời, chẳng buồn, chẳng vui. Cô mặc nhiên đi qua thăng trầm của người phụ nữ đơn thân làm mẹ ba đứa trẻ, mà chẳng hề ta thán cái phận long đong chìm nổi của mình.

(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018)

Mỗi một con đường mình đã đi qua, đều là do mình chọn lấy, trách cứ ai bây giờ ? Ngồi đó mà than thân thì có làm được gì ? Chỉ thu về những nỗi buồn mênh mang giữa dòng đời muôn vàn khốn khó này mà thôi.

Ngoài kia hối hả lắm, ngoài kia bộn bề lo toan lắm, ngoài kia nắng vẫn hanh nồng, trời vẫn cao xanh lồng lộng, và ngoài kia, mưa vẫn cứ rơi mãi miết lên nhiều phận đời chứ đâu chỉ riêng mình cô.

Cô cứ vậy mà dọc ngang khắp nẻo đường đời, cứ lặng lẽ mà vun xới ba nụ hoa bé dại của mình, hy vọng một ngày, trên mãnh đất cằn cỗi thiếu thốn trăm bề, hoa vẫn sẽ nở, bởi nó vẫn đong đầy tình thương của riêng cô.

(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018)

Lãng nhìn cô trôi qua hằng ngày giữa cái nhịp sống xoay vòng này, mà đắn đót tiếng thở dài. Giữa những đêm cô đơn với bốn bức tường vô tri, Lãng luôn nghĩ về cô, về những đứa trẻ chẳng là máu mủ mà sao khiến Lãng thương đến đau thắt lòng.

Lãng từng mở lời vào một chiều mưa trút lá ngập cả con đường hun hút, sấm giăng ì đùng, trời thâm thâm. Cô một mình, trùm vội chiếc áo mưa, ảnh hình xiêu vẹo theo từng cơn gió bạt.

Cô vẫn dứt khoát không hề cho Lãng can dự vào cuộc đời cô. Hãy để cô tự mình trả giá với chính sai lầm của những ngày nông nỗi.

Lãng trân trân nhìn cô lao vội giữa màn mưa, mà lòng tê buốt. Có một giọt nước từ thinh không rơi rụng trên gương mặt anh. Mãi về sau này, Lãng vẫn không thể nhớ nổi đó là nước mắt hay là mưa hắt vào anh.

cuộc thi truyện ngắn tiếp thị gia đình 2018 cuoc thi truyen ngan tiep thi gia dinh 2018
(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018)

Lãng không hề biết và chắc cũng chẳng cần biết cái quá khứ đầy nông nỗi mà cô xa xót cả quãng đời thanh xuân của mình là gì.

Lãng chỉ biết, Lãng gặp cô giữa những ngày chênh chao nhất của lòng mình. Những ngày mà Lãng biết được mình không còn bao nhiêu năm tháng hiện diện trên cõi đời phù du này.

Lãng chỉ biết, cô đã đem đến cho Lãng niềm tin yêu hơn nữa vào chính cuộc sống của mình. Cô khiến Lãng thấy sự hiện diện còn sót lại vài năm tháng này, vẫn là ý nghĩa, chí ít đối với người mà mình thương.

(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018)

Nhưng cô vẫn mãi chỉ coi Lãng như một cậu bạn thân, hoặc thể một cậu em nhỏ tuổi, cần cô chăm cho vài món ăn trưa, cần cô tư vấn cho vài bộ quần áo, hoặc thể là những lần cô xua Lãng quay về nhà sau vài chầu nhậu say mèm bí tỉ.

Cô xẹt ngang đời Lãng rồi gieo vào lòng Lãng cội rễ của một cây si to đùng. Thế mà cô lại phủ phàng, chối bỏ cái lời thương da diết ấy.

Bất giác, giữa những huyễn hoặc đời mình, Lãng mong một ngày vui nào đó, cô đồng ý cho Lãng bước chung đôi. Chỉ là một quãng đời ngắn thôi, vì Lãng đâu còn bao nhiêu năm tháng nữa.

(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018)

Giá mà cô biết, anh vì cô đã sắp xếp gọn gàng đời mình; chuẩn bị hẳn những năm tháng sau này, khi anh không còn được nhìn thấy cô nữa.

Anh chẳng mong muốn cái ngày ấy, cô vẫn phải tất bật sớm tối với bộn bề lo toan cơm áo gạo tiền. Chẳng mong cô cực khổ giang nắng dầm mưa; mình ên phận bạc giữa trùng trùng nguy khó đời mình. Chẳng mong cô cứ mãi đay nghiến đời cô trong xa xót thế này.

Giá mà cô biết…

Còn nhiều cái giá mà ấy nữa, nhưng thật tiếc, Lãng ra đi sớm hơn mình nghĩ. Còn quá nhiều thứ Lãng vẫn chưa thể vì cô mà đem đến.

Giữa cái thời khắc giành giựt từng hơi thở với đám tế bào ung thư đã di căn, Lãng vẫn đau đáu một nỗi lòng cho cô.

(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018)

Lãng dành lại cho cô tất cả khoản tiết kiệm đời mình coi như là bước đồng hành sau này của Lãng với cô, dù chỉ là sự song đôi giữa hai thế giới đầy hư ảo.

Lãng biết, cô sẽ lại sẽ như bà chị già đanh giọng mà bảo, sao lại giấu cô, sao không để đó mà lo cho bệnh tình của mình.

Nhưng em à !

Một lần duy nhất, cho Lãng được gọi cô bằng tiếng gọi đầy yêu thương này.

Vì anh thương em.

Thương hơn cả phận mình.

(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018)

Dù có thể, Lãng nghĩ, cái tình thương này, chỉ xuất phát đơn phương từ Lãng.

Nhưng trên cõi đời phu du nhân sinh này, Lãng biết, cũng có những người như Lãng, cuối đoạn đường đời vẫn thương một ai đó hơn chính bản thân mình.

Là thương, nên chẳng cần cân đo đong đếm cho nhận được mất như ngoài kia thiên hạ vẫn cò kè đãi bôi nhau hàng ngày.

Là thương, nên chẳng cần biết người ta có chấp nhận hay không, vẫn cứ miệt mài tận hiến cái tình thương da diết một chiều từ phía mình.

(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018)

Là thương, nên luôn luôn nghĩ suy sắp đặt mọi thứ tốt lành nhất dành cho người ta, mà không cần nề hà tới bản thân mình rồi sẽ ra sao.

Là thương, nên dù biết cuối cùng rồi mình cũng phải chia xa, vẫn cứ ước vọng cho người ở lại vẹn toàn cuộc sống, như là mình từng mong muốn sẽ đem đến cho người ta.

Là thương, nên từ trong đớn đau vẫn trĩu trịt một niềm thương.

Là thương, nên từ trong tử sinh vẫn ám ảnh một nỗi thương.

Là thương, nên từ trong ly biệt vẫn cứ dáo dác về một tình thương ấy.

Là thương!

Thương hơn cả phận mình.

Tác giả: Trúc Thiên
Tiếp Thị Gia Đình

Đừng bỏ qua