Tác phẩm dự thi Vòng sơ khảo cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018. Mời bạn đọc thưởng thức và đừng quên Like bình chọn để tác giả có cơ hội bước vào vòng Chung kết nhé!
Giải thưởng cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018 vô cùng hấp dẫn; cho những tác giả chiến thắng. Trong đó, giải đặc biệt lên đến 15.000.000 đồng cùng nhiều phần quà từ nhà tài trợ.
(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018)
“Tròn hai năm kể từ cuộc khủng bố đẫm máu vào tháng 11 năm 2015 tại sân vận động Stade de France ở Saint-Denis khiến ít nhất 132 người đã thiệt mạng và 352 người khác bị thương, cho đến thời điểm này, tình hình an ninh của đất nước đã ổn định…”
Nathan tắt ti vi, nằm xoay mặt lại phía cô. Hơi thở anh nặng mùi thuốc lá, hòa lẫn vào không khí. Nó vương vấn lên mái tóc cô, ma mị, quyến rũ. Mùi ngai ngái đậm chất đàn ông sau cuộc ái ân dậy lên, đi từng bước khoan thai trong không khí, lẩn khuất vào ánh đèn vàng.
(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018)
Bên ngoài, đại lộ 30 nằm cạnh phố Grenelle đã lên đèn từ lâu. Cơn mưa ban chiều phủ xuống thủ đô nước Pháp vẻ lạnh lẽo của người tình kiêu hãnh mệt nhoài mang tên Paris. Cô đã quên bẵng mất cái vẻ thơ mộng mà các tờ báo Việt Nam đưa tin về không gian đầy chất thơ và lãng mạn của thành phố này.
Rằng người ta sẽ thưởng thức bánh mì với gan ngỗng béo, leo lên tháp Eiffel, vòng quanh các trung tâm thương mại và ngắm nhìn những bộ cánh thướt tha của những nhà mốt danh tiếng. Rằng các cô gái sẽ bước ra với bộ sưu tập mới nhất bằng vải Tweed của Chanel? Hay họ sẽ phủ phục trong mùi nước hoa tinh tế của Dior, cánh đàn ông sẽ sực nức Man In Black?
(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018) Paris luôn thế.
Nó tạo cho người ta cảm giác lừa phỉnh tuyệt diệu. Để lúc họ đến nơi, Paris như kẻ đời ranh mãnh đầy mỹ miều, thọc gậy bánh xe những gã non tơ bằng cách phơi ra đọt thuốc lá vương vãi nơi đại lộ trung tâm. Người dân Pháp luộm thuộm và hút thuốc như điên dại, tòa tháp kiêu hãnh tràn ngập những gã mồi chài dân du lịch Trung Quốc và Việt Nam; đang chực chờ sẵn để rú lên “Việt Nam muôn năm”.
Hoặc ga tàu lửa dơ hầy dưới lòng đất, cả cách người Paris không thích Eiffel. “Cậu biết không?’ – Leila, bạn thân trong trường đại học của cô chia sẻ – “Người ta cứ đổ dồn vào cái tháp ấy hay Khải Hoàn Môn, nhưng thật ra, Paris không chỉ có vậy”.
Tất cả những điều đó, cả những gương mặt lạnh lùng vô cảm rảo bước trên đại lộ lát đá, mọi thứ đều khiến cô nhớ quê nhà da diết.
(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018)
“Em đang nghĩ gì thế?”.
Nathan hỏi, hàm râu anh cọ vào bầu ngực tuổi đôi mươi của cô. Cô thích cách đầu ngực mình chạm vào đám râu ương ngạnh của anh.
“Không gì cả” – Cô đáp.
“Không gì tức là có gì phải không?”
“Ôi, em không phải gái Pháp kiêu kỳ” – Cô bật cười khe khẽ.
Nathan nhỏm người dậy. Đầu ngón tay anh mân mê phần bụng phẳng của cô. Anh thì thầm, bằng chất giọng trầm lắng.
“Em làm gì?”
“Sinh viên khoa Văn trường Université Nouvelle Sorbonne – Paris 3. Còn anh?”
“Biên tập viên âm nhạc mảng Âu Mỹ”.
“Nhạc Âu Mỹ? Là bình luận về Lady Gaga, Justin Bieber, Selena Gomez trên SNEP (1)?”
(1): Bảng xếp hạng âm nhạc của Pháp.
“Phải” – Nathan cười lớn – “Em có muốn chơi với tôi một trò không? Hãy dùng những kiến thức của mình để miêu tả sự vật nhưng không gọi tên của nó, được chứ?”.
Cô quay sang nhìn anh. Chống tay lên cằm, cô mỉm cười, đáp trả dịu dàng:
“ Được”.
Nathan tặc lưỡi, anh nheo mắt:
“Tôi thích cái nét điên loạn của nghệ sĩ chết trẻ Jim Morrison (2). Em hãy miêu tả anh ta bằng một câu hát gì đó đi”.
(2): Jim Morrison: Anh được biết đến nhiều nhất trong vai trò ca sĩ hát chính và sáng tác ca từ của bạn nhạc Rock nổi tiếng của Mĩ là nhóm The Doors, được coi như một trong những người nổi bật nhất trong lịch sử nhạc Rock. Anh mất năm 27 tuổi.
“Ôi, anh đố khó quá, em không rành về Jim Morrison!” – Cô cười khanh khách – “ Ừm… để xem nào. À, có bài này: “Làm trò khỉ trên sân khấu, rời khỏi đó và bị cớm tóm. Trò này thật kinh điển” Lời hát trong “Rockstar” của Post Malone và 21 Savage”.(3)
(3) Ca khúc “Rockstar”: Ra mắt vào đầu tháng 11/2017 và tạo tiếng vang lớn trên các bảng âm nhạc thế giới. Ca khúc nói về lối sống đằng sau hào quang của những nghệ sĩ, người nổi tiếng, trong đó để cập đến Jim Morrison cùng những scandal của anh lúc còn sống là làm trò “nhạy cảm” trên sân khấu.
(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018)
Nathan cười rú lên:
“Tôi không thể tin được một cô gái Á Đông lại biết đến ca khúc đó đấy”.
“Em rất thích Post Malone” – Cô đáp. Sau đó cô đặt tay lên tóc nhuộm của mình – “hãy chỉ màu tóc vàng của em, bằng một nhân vật nào đó đi?”
Nathan im lặng trong chốc lát, rồi anh nói:
“Em là Marilyn (4), tôi là tổng thống. Em sẽ làm những gì anh muốn với cơ thể em”. Ca khúc “Do What You Want” của Lady Gaga”.
(4) Marilyn Monroe: diễn viên – biểu tượng gợi cảm của Mỹ, nổi tiếng với mái tóc vàng và mối tình bí mật với tổng thống Mỹ Kennedy.
Cô nheo mắt, dịu dàng:
“ Tại sao anh lại nghĩ đến ngay Marilyn? Có nhiều nhân vật cũng tóc vàng. Britney Spears, Madonna, v..v…”.
Lần này, nụ cười của Nathan tắt ngóm. Phải rất lâu sau, anh mới nói:
“Tình cũ của tôi cũng tóc vàng, và nàng rất hâm mộ Marilyn”
(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018)
Ly rượu vang Château Lagrange 2007 đặt trên bàn. Ngoài kia, đêm đã buông, lạnh giá. Cô lấy chiếc áo sơ mi của Nathan tròng vào người. Anh trần truồng, ngồi trên chiếc ghế gỗ, hút điếu thuốc lá. Cô ngồi vào lòng Nathan, để đùi mình cạ vào phần trong của hai chân anh.
Nhấp hương rượu, cô cảm thấy vị trứ danh của hương dâu rừng và mận đỏ hòa quyện với vị khói thuốc khi cô hôn anh. Nathan có mái tóc đen nhánh, hơi xoăn. Sống mũi anh cao với gương mặt đôi phần góc cạnh. Cặp mắt xanh lơ như bờ biển mênh mông mà mỗi lần nhìn vào đó, cô lại nhớ tới quê nhà và những bãi cát dài – một nơi mà chỉ mất ba tiếng đồng hồ để từ khí hậu nắng gió lên cao nguyên lạnh giá thơ mộng.
Rúc trong lòng anh, mọi thứ trôi qua hững hờ. Đại lộ vắng ngắt, ánh đèn đường buông tỏa, in vết dấu xuống mặt đường ướt đẫm. Cô biết, đây là khoảnh khắc người dân Paris thích nhất. Thành phố đã thôi bị xâm chiếm bởi dân tứ xứ và khách du lịch. Cung đường đã trở về thuở bản nguyên, nơi không còn bị đụng chạm bởi hàng loạt vấn đề nổi cộm.
(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018)
– Cô ấy là người thế nào? – Cô hỏi
Đôi mắt Nathan hướng về phía tòa nhà mang phong cách Gothic. Ô cửa sổ mái vòm phảng chiếu lại hình ảnh của cô và anh.
– Nàng luôn nghe bản “L’Été Indien” của Joe Dassin khi làm tình. Nếu là dân Văn, chắc em biết bản tình ca ấy. “Nếu thế giới này không có em/ Tôi sẽ thử vẽ lên bức tranh tình yêu.
Như tạo vật tầm thường dưới bàn tay họa sĩ. Một bức tranh mãi mãi mang màu sắc ảm đạm”. Nàng rất mê mẩn Joe Dassin. Cứ mỗi lần ái ân, nàng và tôi lại bật bài nhạc đó. Thậm chí khi đi làm, hay đi dạo trên đại lộ sang trọng Montaigne, nàng có thể đánh son bầm, mặc măng tô rồi lững thững hát ca khúc ấy.
– Em cũng rất thích “L’Été Indien”. Đó là bài hát cho ái ân.
(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018) Nathan ngừng nói. Anh nhấp ngụm rượu, sau đó khẽ thầm thì.
Trong lúc ấy, cô bắt đầu mường tượng ra khung cảnh đó. Nathan, chàng trai với mái tóc xoăn đen cùng một người phụ nữ tóc vàng. Gương mặt cô sẽ có chút tàn nhang, trắng ngần như hoa sứ, môi đỏ bầm với quần jeans bạc thếch như phong cách Paris đương đại về sự tối giản.
Nàng sẽ thủ thỉ với Nathan, hát thì thầm khi nằm lên trên người anh, giống như cách cô đã làm cách đây vài tiếng trước, trong bài hát “L’Été Indien” của Joe Dassin. Dân Pháp cực thích Joe Dassin, bởi sự trầm ấm và hoài cổ của ông.
– Phải – Nathan nói – …cũng như em, tôi quen nàng qua một lần ái ân thế này, một đêm.
Người phụ nữ đó đã bước vào tuổi trung niên. Khóe mắt nàng có vết chân chim mà theo tôi nó còn khiêu gợi hơn bất kỳ thứ gì khác. Cái cách nàng tung tăng bước đi sau cơn làm tình, dựa vào mảng tưởng đá, hai chân giạng ra rồi hút thuốc, để cái thân hình được tạo hóa ưu ái đó phô trọn dưới lớp nắng lóng lánh hay ánh đèn thiêu trụi của Paris, em sẽ điên lên.
(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018) Đó là lần đầu tiên tôi yêu một người đàn bà trung niên. Cái vẻ đằm thắm, sắc sảo, kiêu kỳ của nàng khiến tôi muốn chiếm hữu nàng mãi.
– Tại sao anh lại thích đàn bà trung niên?
Vừa nói, cô dùng tay ve vuốt lồng ngực của anh. Nhúm lông ngực được khơi dậy, choàng tỉnh rực rỡ. Cô nghe thấy tiếng tim anh đập. Không… thực ra cô không biết đó là tiếng đập trong nội tại Nathan, hay là tiếng đập vọng về từ bên trong cô. Đôi khi, con người thật lẩn thẩn.
Dẫu vậy, cô biết đây là thời điểm mình lắng nghe tốt nhất. Những tế bào. Vị giác. Máu chảy. Chất dịch nhờn buông tỏa. Mọi thứ.
– Tôi không biết.
– Bởi họ bí ẩn. – Cô đáp – … anh biết không? Cảm giác ngủ với cả thân hình người đàn bà in hằn vô số vết tích quá khứ khiến đàn ông các anh ghen tức nhưng điên cuồng.
Mỗi ngón tay anh chạm vào bụng họ đã từng có kẻ khác nếm thử. Đầu ngực cũng thế. Khuôn miệng cũng thế. Màu son cũng chẳng ngoại lệ. Rồi anh nằm đó, nếm được cái vị chua chát dâm loàn nhưng chân thực của họ.
Nathan cười rú lên. Đó là nụ cười rạng rỡ. mơ màng tựa màn sương Paris, phả vào cả cái lạnh vô hình mà cắt da cắt thịt.
– Em nói đúng. Tôi có liếm được những trải nghiệm đó. Vị của nó như rượu Rum vậy. Lúc ngọt, lúc đắng, tê rần rần. Càng ủ lâu, càng thơm ngát.
– Thế rồi chuyện tình của anh ra sao?
(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018)
– Nàng kiêu hãnh, em biết đấy. Chúa ơi! Nàng là con ác quỷ. Nàng sẵn sàng phê phán về xu hướng thời trang nhanh trong bối cảnh thời đại, về những vấn đề nổi cộm, sự điêu tàn của nước Mỹ khi Donal Trump lên ngôi, về những bài hát rẻ tiền mà đám trẻ tung hô. Nàng có thể chửi thẳng mặt rằng nàng căm ghét Taylor Swift, có thể băm vằm cô ta, nhưng nàng lại không thể thoát khỏi những lời bài hát điên dại của Taylor, cái bài “Look What You Made…” gì gì đó…
“À… nàng nói về đàn ông, thứ gia vị của đời nàng. Nàng nói về nữ quyền, về cách những gã đàn ông phục tùng mình. Nhưng rồi, em biết không?
Khi nàng nói về đàn ông như thể tôi chẳng là gì, nàng xuống bếp và mất cả buổi trời chỉ để làm cái bánh tôi yêu thích. Nàng kênh kiệu kinh khủng, rằng nàng có thể mất hàng tiếng để trang điểm, nhưng lại cố ra vẻ rối bời như là nét đẹp tự nhiên.
Nàng bàn luận âm nhạc với tôi như người đàn ông, lên giường như một con điếm si tình, và bước xuống giường với vẻ của con mèo vừa tắm nắng xong. Nàng không cần ai giúp mình. Nàng như thứ khói hư ảo mà tôi chẳng bao giờ nắm bắt được”.
(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018) Nhưng anh sẽ không bao giờ có được cô ta. Cô thầm nghĩ.
– Nhưng rồi, anh không bao giờ có thể chấp nhận sự điên rồ của nàng, cũng như việc nàng chẳng thể yêu một trang giấy trắng như anh? – Cô hỏi Nathan.
Anh im lặng. Bỗng Nathan vùi đầu vào ngực cô, lưỡi anh khẽ liếm xương quai xanh của cô. Nathan tặc lưỡi, ngửa cổ ra phía sau.
– Đúng vế đầu. Nàng yêu tôi, nhưng tôi đã không thể chấp nhận nàng. Nói đúng hơn, tôi kinh hãi những bí mật của nàng.
(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018) Bốn giờ sáng ở kinh đô ánh sáng.
Chỉ vài tiếng nữa thôi, cả thành phố sẽ bị đánh thức bởi bộn bề công việc. Người Pháp sẽ vào những tiệm bánh mì, mua những chiếc bánh “tartine”- bánh mì que được rạch một bên, phết thêm bơ và mứt dâu.
Người Pháp hay ăn ngọt vào bữa sáng, một thói quen mà mất thời gian khá lâu cô mới làm quen được khi mới qua đây. Bánh mì như món ăn quen thuộc của nước Pháp.
Nhưng rồi chính sự khô khan của nó khiến cô nhớ nơi mình sinh ra. Cô nhớ món chả cá – kết hợp từ các loại cá như: cá thu, cá mồi, cá thởn, cá rựa, cá cờ, cá chuồn…Bánh tráng xoài. Cá ngựa khô. Vị biển mặn mòi thấm vào máu cô, và sự lãng mạn đầy Tây hóa nơi đây cũng không thể gột rửa được.
(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018) Nathan đã ngủ lại.
Chiếc khăn vắt ngang hông, che chắn thân hình anh khỏi cơn gió lạnh vô hình. Cô bước xuống giường, cột lại mái tóc xoăn. Nhìn mình trong gương, cô nở nụ cười, ngắm nghía mái tóc vàng. Câu chuyện của Nathan quay trở lại, về người phụ nữ trung niên kia.
“Nàng quá đẹp. Đẹp thật sự. Nhưng em biết không, dần dần nàng bắt đầu chán tôi, như thể tôi chỉ là một điểm nhấn trong những trải nghiệm của cuộc đời nàng.
Nàng quá phức tạp. Nàng rửa tay hàng chục lần trước khi lên giường, hay cáu bẳn, chụp hình ổ khóa mỗi khi ra khỏi nhà dù nàng không bao giờ mở ra coi lại. Nàng bóp cổ tôi mỗi khi cả hai làm tình. Nàng điên loạn, nàng hay khóc. Nhưng rồi, nàng lại tỏ ra bình thản.
Nàng luôn biến tôi thành thằng hề ngồi trên đống lửa.
Tôi không thể hiểu con người nàng. Tại sao nàng lẻ bóng khi còn ở tuổi trung niên. Tại sao người đàn bà đẹp, giỏi và làm tình tuyệt hảo như nàng lại không ai yêu. Tại sao nàng lại đối xử với tôi như vậy, hả em?”
(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018)
Cô không đáp. Cô không dám nói với Nathan, rằng đàn ông luôn bị hấp dẫn bởi những bí ẩn của phái nữ, cho đến khi họ phát hiện ra những điều ẩn sau vẻ đẹp của phụ nữ nguy hiểm hơn nhiều.
Rằng người đàn bà trung niên anh yêu bị rối loạn trầm cảm với những ám ảnh. Nàng ta mê đắm thứ khoái lạc từ đau đớn thể xác. Nàng ta điên cuồng, gào thét tìm thứ mới mẻ, thứ ngây thơ trong anh và hút kiệt nó.
Nàng ta kiêu hãnh, thứ gia trưởng đầy nữ quyền, rằng nàng muốn kiểm soát đàn ông. Vì thế, nàng ta mê Marilyn, bởi lẽ Marilyn cũng bản năng thế, cũng thực dụng và thèm khát chiếm hữu như thế, để rồi ả đào ngày nào cũng phủ phục trước đàn ông.
(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018)
Cô đoán vậy. Chỉ là đoán thôi, bởi cô chưa đến cái tuổi ấy. Nhưng có lẽ, phải chăng phụ nữ nào cũng cần một người đàn ông, một lão già, và thứ ngây thơ trắng trong của tâm hồn đàn ông chỉ là gia vị nhấm nháp cho bữa xế chiều thịnh soạn?
Không…không đúng. Nàng ta có thể là một nàng tiên màu nâu. Nàng tiên nâu là những thiên thần sa ngã gây nghiện. Khi gói nàng lại, châm lửa, nàng hiện lên, đưa đàn ông vào ảo ảnh. Rằng họ nghĩ họ thông suốt mọi bí mật của nàng, cho đến khi nàng ta hiện ra những vết lở loét của mình. Ngay lập tức, đàn ông vỡ mộng, sợ hãi.
Suy cho cùng, tiên nâu vẫn mãi là nàng tiên cô đơn, như người đàn bà trung niên ấy.
(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018) Cô rời khỏi nhà Nathan, không lời nhắn. Sau đêm ân ái này, có thể anh sẽ gọi, hoặc không.
Cung đường Paris nhộn nhịp. Ngước nhìn về phía ô cửa sổ của Nathan, cô thấy ảo ảnh của người phụ nữ trung niên, người sẽ sống mãi trong chàng trai Nathan cô vừa ái ân.
Người đàn bà tóc vàng như Marilyn, rạng ngời và cô đơn. Nàng ta mỉm cười, vết chân chim nơi mắt lộ ra. Nàng hóa thành bụi nâu, đi tìm những người đàn ông, gây nghiện họ với hy vọng rằng sẽ có người hiểu mình.
Tiếc rằng, đàn ông bị thu hút bởi những bí mật, chứ không yêu những bí mật đó…
Tác giả: Phạm Anh Tuấn
Tiếp Thị Gia Đình