Vòng sơ khảo Truyện ngắn TTGĐ 2018: Cô gái mặt trăng – tác giả Xuân Nguyệt Lâm

Mời bạn đọc thưởng thức truyện ngắn Cô gái mặt trăng của tác giả Xuân Nguyệt Lâm. Đừng quên Like bình chọn để tác giả có cơ hội bước vào vòng Chung kết nhé!

Tác phẩm Cô gái mặt trăng của tác giả Xuân Nguyệt Lâm dự thi Vòng sơ khảo cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018. Mời bạn đọc thưởng thức và đừng quên Like bình chọn để tác giả có cơ hội bước vào vòng Chung kết nhé!

Giải thưởng cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018 vô cùng hấp dẫn; cho những tác giả chiến thắng. Trong đó, giải đặc biệt lên đến 15.000.000 đồng cùng nhiều phần quà từ nhà tài trợ.

(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018) Hai giờ sáng tối thứ bảy, Thiên bước vào quán cafe 24h; và thản nhiên gọi một cốc cafe sữa đá size lớn. Em trai phục vụ mặc chiếc somi đen; khiến thân hình mỏng dẹt của em càng thêm rõ rệt. Dưới chiếc nón kết cũng màu đen, sống mũi em thẳng tắp, cao vút; thanh thoát đến mức phải thừa nhận là một góc nghiêng rất đẹp. Quá đẹp để ngự trị trên mặt một cậu trai.

Đùa thôi!

Em trai phục vụ này mới, nên ngó nghiêng chút đỉnh; chứ Thiên phải về với ly cafe sữa và hai các deadline cần hoàn thành.

Đặc trưng công việc, Thiên là một kẻ sống đời tự do trong gò bó.

Một copywriter tự do và bị bó bởi deadline.

(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018) Quá dễ hiểu ở cái Sài Gòn này; chắc cũng vì ngày càng nhiều dân tự do sống gò bó như Thiên mà nhiều quán cafe 24h mọc lên. Hằng ngày, Thiên ngủ vào lúc sáu giờ sáng; và dậy vào lúc mười bốn giờ.

Có lần, cô tình cờ đọc một truyện ngắn dịch; kể về một cô gái cũng sống y như vậy; được tác giả trìu mến gọi là “MẶT TRĂNG”. Cô ấy mắc chứng rối loạn chức năng tỉnh thức gì đó nên nhịp sinh hoạt đảo lộn. Thiên thấy mình giống cổ, quá giống; chỉ khác là Thiên không mắc bệnh lý gì; đây chỉ là một nếp sinh hoạt và đã thành thói quen rồi. Cũng như cái truyện ngắn đấy; Thiên cũng có một anh bạn trai, anh đúng kiểu “MẶT TRỜI”.

Anh đi ngủ vào lúc mười hai giờ đêm đánh beng. Có khi sớm hơn một tí, có khi trễ hơn một tí; nhưng chỉ một tí thôi. Sáng, dù thứ hai hay chủ nhật; anh bò dậy vào lúc bảy giờ và bắt đầu ngày mới. Anh – mặt – trời không biết gì về sự mất cân bằng lối sống của Thiên. Vì sáng nào anh nhắn tin; Thiên cũng sẽ trả lời lại ngay tắp lự; hoặc đôi khi trễ tí xíu vì điện thoại rung lên nhưng mắt mở ra chưa kịp.

À, Thiên không chắc có nên nhắc về anh là một “anh bạn trai” hay không. Chuyện này khá lờ mờ. Lờ mờ như cái đồng hồ sinh học của Thiên; và lối sống kì quặc của cư dân Sài Gòn.

Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018

Đây là một mối quan hệ không theo quy chuẩn “người thường”.

(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018) Anh – mặt – trời và Thiên bên nhau đã hai năm. Anh thương Thiên và Thiên thương anh. Anh nhắn tin cho Thiên mỗi ngày; và Thiên cũng thế. Anh nhường nhịn Thiên, mua quà cho Thiên; nghe cô khóc lóc, vân vân và vân vân. Nhưng anh không bao giờ nhìn nhận cô là bạn – gái. Anh chưa bao giờ, nhìn nhận cô; là một người bạn gái công khai danh chính ngôn thuận dù đã bên nhau suốt hai năm.


Thiên về nhà vào lúc hai giờ ba mươi phút sáng thứ bảy (hoặc tối thứ sáu; tuỳ cách gọi của mỗi người vậy). Cô trèo lên giường; rinh cái bàn nhỏ chuyên dụng để kê laptop lên; và bắt đầu hút rột một hơi cafe sữa. Thiên mở hộp tin nhắn Facebook và click vào tin nhắn của một nick lạ.

“Chị không biết em là ai nhưng anh A với chị đã quen nhau gần 3 năm rồi. Chị mới biết về sự tồn tại của em đúng một tuần trước; và chị rất đau khổ nhưng chị nghĩ là em cũng khổ không thua gì chị. Chị suy nghĩ cả tuần mới dám nhắn cho em; cả tuần qua chị gần như mất ngủ. Em đã quen anh ấy bao lâu rồi? Em và anh ấy đã có việc gì đi quá giới hạn chưa? Nhìn em dường như còn rất nhỏ; em phải biết là anh ấy sẽ không chia tay chị để ở bên em đâu….”

Thiên hút nhẹ ngụm cafe sữa thứ hai. Tắt trình duyệt Facebook; và bắt đầu hoàn thành deadline đầu tiên.

(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018) Không phải Thiên là kẻ bình tĩnh đến độ có thể điềm nhiên trước sóng gió bão táp; cô không ngầu như vậy đâu. Trong hành trình hai năm; Thiên đã nhiều lần nhìn thấy Facebook chị; đau khổ, khóc lóc, rồi lại suy sụp, gào lên với anh; rồi lại chia tay. Nhưng không lần nào Thiên có thể từ bỏ được người đàn – ông – mặt – trời này; và sự ân cần, quan tâm, ấm áp của anh.

Không thể từ bỏ được những tin nhắn mỗi ngày; những cái rung điện thoại khi cô đang ngủ; sự hỏi thăm của anh, cái ôm của anh; mùi hương anh và giọng nói anh. Cô không thể từ bỏ được và đã lồng lên từ bỏ ba lần trong suốt hai năm.

(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018) Người xưa có câu, quá tam ba bận. Không biết người khác thế nào chứ với Thiên thì đúng vậy thật. Lần thứ ba, sau nhiều đêm không ngủ được; Thiên bỏ cuộc. Khi đó, Thiên vẫn ngủ về đêm.

Cô quyết định, mình sẽ không bao giờ chia tay con người này nữa.

Đó là một buổi chiều mưa hè rất to; Thiên nhìn ra đường và thấy những chiếc lá khô trôi theo dòng nước mưa; chảy đi muôn ngả. Cô mệt rồi, cuộc tình này vốn dĩ không có tên; vị trí của cô cũng không có tên; vậy thì sao có thể gọi là chia tay? Và nếu không thể gọi được, thì thôi.

Thì thôi.

Thiên quyết định: THÌ THÔI!

(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018) Từ hôm đó, Thiên chọn tin vào dòng nước và những chiếc lá rơi. Thiên tin rằng không chống cự lại, sẽ không đau đớn. Dòng nước này sẽ đưa cô; anh – mặt – trời và chị gái kia (hoặc nhiều chị gái khác) đến một đoạn rẽ. Không cần cố gắng, dòng nước sẽ tự chia tách tất cả. Thiên tin vào dòng nước, hoặc sẽ để cô; và anh đi bên nhau mãi, hoặc chị kia và anh đi bên nhau mãi; hoặc chẳng ai đi với ai nữa cả và chúng ta tấp vào những vỉa hè với những nhóm lá khác biệt.

Cơ mà, Thiên không thể kể về dòng nước; và những chiếc lá khô cho chị.

Chị sẽ không hiểu. Chị sẽ quẩn trí mất thôi. Biết đâu, chị sẽ gào lên như Thiên đã từng gào lên. Có khi chị đã như vậy; chị bảo chị mất ngủ cả tuần. Thôi chết! Thiên tự nhủ, biết đâu chị cũng sẽ rối loạn nhịp sinh học giống mình. Thiên mở lại trình duyệt tin nhắn Facebook; cô lướt tay trên bàn phím vào lúc bốn giờ sáng thứ bảy. Cô gõ, rồi lại xoá, rồi gõ, rồi lại xoá. Cô không viết được gì cả. Thật xấu mặt một copywriter, một đứa bán chữ nuôi thân.

Ừ, đây là lần thứ ba trong hôm nay, Thiên đọc tin nhắn này; chính vì thế cô có vẻ khá ngầu và bình tĩnh.

Thiên đã đọc tin nhắn này trước khi cô đi mua cafe sữa; vào lúc hai giờ sáng ngày thứ bảy.

Thiên đã đọc tin nhắn này, trước khi anh – mặt – trời chúc cô ngủ ngon như mọi ngày; qua suốt hai năm vào lúc hai mươi ba giờ năm mươi phút ngày thứ sáu.

(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018) Thiên đã đọc tin nhắn này và không chuẩn bị rằng mình sẽ khóc nhiều đến độ; mất cả buổi chiều và nửa buổi tối không thể làm xong cái deadline nào. Thế nên, vào lúc hai giờ sáng, cô phải đi mua thứ gì ngọt ngào ngon lành để uống; vực dậy tinh thần.

Chị ấy sai rồi, Thiên không “còn nhỏ”.

Ở tuổi Thiên, bạn bè cô đã có nhiều người kết hôn. Có người đã sinh con và có người; đã lão hoá da có nếp nhăn vùng mắt.

Thiên đã biết sự tồn tại của người phụ nữ này vào tháng thứ ba; sau khi anh – mặt – trời và Thiên hẹn hò bên nhau. Thiên đã luôn biết sự tồn tại của chị; sự tự hào về tình yêu của anh dành cho chị; sự cố gắng khẳng định vị trí của chị trên Facebook anh. Thiên cũng biết là, chị bước vào đời anh trước Thiên. Điều cuối cùng Thiên còn biết là; anh cũng không công nhận sự hiện hữu của chị. Như Thiên.

Chị cũng như Thiên mà thôi.

Chỉ là lâu hơn.


Chín giờ sáng thứ bảy, điện thoại Thiên lại rung lên. Hai phút sau, Thiên trả lời và rồi vùi mình ngủ tiếp.

Chín giờ sáng có lẻ cũng vào thứ bảy, ở một căn phòng khác, một cô gái lớn hơn Thiên một vài tuổi mở hộp tin nhắn Facebook kiểm tra và thấy rằng người cô gửi tin nhắn hôm qua để lại một dòng rất ngắn:

Không ngủ về đêm sẽ thành thói quen. Ngủ ngày sẽ thành thói quen. Thói quen, thì đôi khi nguy hiểm vì không bỏ được.

Cô gái ấy cau mày.

(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018) Có thể vào khoảng mười giờ cô sẽ nhắn cho anh – mặt – trời và lồng lên với anh; gào lên, hay hoặc nghiêm túc nói chuyện. Thiên không biết, vì Thiên còn đang trong giờ ngủ. Có một số chuyện nếu quá khó khăn để thay đổi; Thiên cho rằng nên tin vào dòng nước và những chiếc lá khô…

Tiếp Thị Gia Đình

Đừng bỏ qua