Tác phẩm Cô bé nhọ nồi và bức tranh Thượng Đế của tác giả Phương Tâm dự thi Vòng sơ khảo cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018. Mời bạn đọc thưởng thức và đừng quên Like bình chọn để tác giả có cơ hội bước vào vòng Chung kết nhé!
Giải thưởng cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018 vô cùng hấp dẫn; cho những tác giả chiến thắng. Trong đó, giải đặc biệt lên đến 15.000.000 đồng cùng nhiều phần quà từ nhà tài trợ.
– Bắp ơi! Mang rác ra ngoài cho mẹ đi con.
(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018) Nghe tiếng mẹ gọi dưới bếp, Bắp buông đồ chơi chạy một mạch xuống chỗ mẹ; xách lấy túi ni lông đã được cột gọn gàng; mang ra treo ngoài móc kim loại đã được đóng sẵn trên vách tường. Cái móc kiên cố được bố đóng từ hồi Bắp còn bé tí.
Xong xuôi quay ngang, Bắp nhìn thấy bóng dáng nhỏ thó quen thuộc ở phía cuối hành lang; đang lẽo đẽo theo một dáng người lớn gầy gò khác. Lại là Nhọ Nồi. Bắp lẩm bẩm. Cậu không biết tên; cũng chưa bao giờ nói chuyện được với Nhọ Nồi. Mặc dù đã chủ động đôi ba lần nhưng cô bé chẳng bao giờ chịu mở miệng; cứ nhìn cậu bằng đôi mắt mở to không chớp. Mặt cô bé lúc nào lem nhem như dính nhọ; cái tên Nhọ Nồi bất chợt nảy ra trong đầu Bắp. Cậu ta quay vào nhà và đi về phía bếp.
– Mẹ ơi, cái bạn Nhọ Nồi ấy
– Bạn Nhọ Nồi nào con?
Mẹ Bắp ngừng tay ngước lên nhìn cậu con trai đang say sưa nghịch nước ở bồn rửa mặt.
– Cái bạn mà hôm nào cũng đi gom rác dọc hành lang ngoài này mẹ này.
– Sao con biết tên bạn ấy, con nói chuyện với bạn ấy rồi à?
– Dạ.
(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018) Bắp cố tình giấu mẹ về việc cậu tự đặt tên cho Nhọ Nồi; cậu coi đó như là một bí mật, một nghi thức quan trọng trong việc giữ mối liên kết; với cô bạn bé nhỏ Nhọ Nồi. Cậu cũng tự cảm thấy hay ho khi biết mẹ cậu sẽ cho Nhọ Nồi; vào danh sách những người bạn nghiêm túc của mình.
– Mà sao, con muốn hỏi gì mẹ à?
– Dạ, tại sao bạn ấy và mẹ bạn ấy lại phải đi gom rác hả mẹ? Gom những thứ mà không ai muốn giữ lại trong nhà.
Mẹ Bắp bất ngờ trước câu hỏi của con trai; chị ngừng lại đôi ba giây để suy nghĩ và sắp xếp câu từ.
– Có những người không đủ điều kiện để chọn cho mình những công việc tốt hơn; nên họ phải làm những nghề như vậy để đảm bảo được cuộc sống, để có tiền mua đồ ăn thức uống, để lo cho Nhọ Nồi đi học. Mẹ nghĩ vậy.
– Thế như nhà mình; bố và mẹ thì được quyền chọn lựa công việc tốt hơn. Thế có phải mẹ con bạn ấy đã làm gì xấu nên không có quyền lựa chọn không?
(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018) Bắp vẫn vừa hỏi vừa đưa tay hứng; rồi thả từng đợt nước từ vòi mà không buồn nhìn sang mẹ. Mẹ Bắp lại dịu dàng.
– Bắp này! Thường thì người tốt sẽ gặp nhiều điều may mắn, được đối xử tốt; được hạnh phúc hơn. Còn người xấu sẽ gặp điều xấu; họ phải chịu hình phạt vì những việc xấu mà họ làm. Nhưng mà đôi khi, Thượng Đế vẫn để sót một số trường hợp.
Bắp lúc này mới chậm rãi quay sang nhìn mẹ. Cậu khóa vòi nước và bước đến ngồi cạnh mẹ ở chỗ làm thức ăn. Mẹ Bắp với lấy chiếc khăn treo trên giá trước mặt; lau tay cho Bắp.
– Con có nhớ trò xếp tranh bằng rất nhiều mảnh ghép mà bố mua cho con hồi năm ngoái không?
– Con nhớ.
– Có những lúc con ghép mãi không được nên ghép bừa; cuối cùng mọi chỗ trống đều được lấp đầy; nhưng bức tranh của con lại không đúng với hình mẫu đúng không?
(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018) Bắp gật đầu.
– Vậy giờ con tưởng tượng nhé, thế giới này có rất nhiều người; và bức tranh cuộc sống không còn bé như bức tranh của con nữa. Nó trải rộng ra như bề mặt của trái đất vậy. Lúc này Thượng Đế sẽ phải nỗ lực rất nhiều để ghép đúng từng mảnh ghép. Người tốt sẽ vào những vị trí tốt; kẻ xấu sẽ phải ở những nơi tối tăm hơn. Nhưng vì bức tranh quá lớn nên việc sai sót là không thể tránh khỏi. Thế nên không phải cứ ai thua thiệt, không có quyền lựa chọn trong cuộc sống; có nghĩa là họ là người xấu. Con hiểu ý mẹ không?
Bắp lại lặng lẽ gật đầu. Lúc này mẹ Bắp đứng dậy, đi về phía bếp ga, đặt nồi thức ăn đã làm sẵn lên và bật lửa.
– Thế có cách nào để sửa lại bức tranh không hả mẹ? Như bố vẫn chỉ cho con cách xếp đúng lại bức tranh của con.
– Có chứ!
Bắp im lặng chờ đợi câu trả lời của mẹ. Lúc này mẹ Bắp đã xong xuôi mọi thứ trên bếp; mẹ ngồi xuống chỗ bàn ăn và ra hiệu cho Bắp lên ngồi cùng. Mẹ ôm lấy cậu; vuốt ngược vài sợi tóc đang xòa trên khuôn trán bé tẹo của Bắp.
– Mỗi người tốt đều là đại sứ được cử xuống trái đất để giúp đỡ thượng; đế sắp xếp lại bức tranh ấy. Con có thể giúp đỡ những người tốt gặp thiệt thòi; bằng cách san sẻ chính sự may mắn và hạnh phúc của mình.
– San sẻ như thế nào ạ?
– Con nghĩ đi, con có thể làm gì giúp bạn, hoặc có thể cho bạn được gì để bạn vui?
(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018) Bắp im lặng một hồi rồi tuột khỏi lòng mẹ, chạy một mạch lên phòng. Lát sau, mẹ thấy Bắp bước vội ra ngoài, trên tay cầm bức tượng chú cá heo màu xanh da trời mà vừa tuần trước Bắp chăm chú ngồi tô ở nhà sách. Mẹ Bắp bước theo con trai ra ngoài hành lang. Thật may là Nhọ Nồi và mẹ cô bé vẫn còn ở cuối hành lang. Bắp rụt rè bước tới và chìa bức tượng ra trước mặt Nhọ Nồi.
– Tớ cho cậu này.
Nhọ Nồi vẫn im lặng, đưa tay đón lấy món quà từ Bắp, cặp mắt vẫn mở to tròn mà không nói câu nào. Bắp mím nhẹ môi chào Nhọ Nồi rồi lại bước vội về nhà.
– Mẹ có nghĩ là bạn ấy thích con cá heo xanh không?
– Mẹ nghĩ là có
– Nhưng tại sao bạn ấy không nói cảm ơn như mẹ vẫn bảo con?
– Có thể bạn ấy chưa quen. Lần sau, con cũng nhớ cảm ơn Nhọ Nồi và mẹ bạn ấy nhé. Vì đã giúp mọi người thu gom rác và làm cho hành lang nhà mình sạch hơn.
– Nhưng mẹ này. Nhọ Nồi không phải tên bạn ấy đâu. Là con tự đặt.
Mẹ Bắp thoáng bất ngờ về cậu con trai lớn trước tuổi của mình.
– Thế sao con không chia sẻ với mẹ ngay từ đầu?
– Con không biết. Con xin lỗi vì đã nói dối mẹ, nhưng con vẫn gọi bạn ấy thế thì có được không ạ?
– Hôm nào, con thử hỏi bạn ấy nhé.
(Cuộc thi Truyện ngắn Tiếp Thị Gia Đình 2018) Bắp gật đầu rồi tư lự quay về phòng. Được vài bước thì đột nhiên cậu quay lại và nói về phía mẹ.
– Lần sau, con sẽ tặng bạn ấy bức tranh đã ghép đúng của con mẹ ạ!
Tiếp Thị Gia Đình