Không phải bản hit Em gái mưa đang “làm mưa làm gió” của Hương Tràm đâu, câu chuyện về em gái mưa mà TTGĐ chia sẻ kỳ này sẽ truyền cảm hứng để bạn bước tiếp trên con đường mà mình đã tin và chọn, dù phía trước còn lắm những cơn mưa.
Không chỉ Hương Tràm, đời này còn nhiều chuyện hay về em gái mưa lắm
Một cô bé đi mua sắm với mẹ trong cửa hàng bách hóa. Em khoảng 6 tuổi, mái tóc màu nâu xinh xắn, gương mặt đáng yêu; lấm tấm những nốt tàn nhang. Bên ngoài, trời đang đổ mưa to. Cơn mưa lớn đến độ; lỗ thông máng xối tuôn ra liên tục vẫn không kịp trút hết nước đọng. Ngoài mái hiên và cả bên trong cửa hàng; rất nhiều khách đang đứng trú mưa. Một số người bình thản chờ đợi, một số khác lại có vẻ khó chịu, bực bội vì cơn mưa to bất ngờ đã gần như làm hỏng hết kế hoạch của họ trong ngày hôm đó.
“Mẹ, sao mình không dầm mưa về nhà?”, giọng nói trong trẻo của cô bé cất lên làm tôi chú ý.
“Con nói gì thế?”, mẹ cô bé hỏi lại. “Chúng ta cứ chạy qua cơn mưa mà về nhà thôi!”, cô bé trả lời. Lắc đầu ngao ngán, bà mẹ từ tốn trả lời: “Không, con ạ, mẹ con mình sẽ đứng đây và chờ cho đến khi cơn mưa tạnh bớt rồi mới về”.
Cô bé lại nói tiếp: “Mình cần đi về nhà, còn đó chỉ là cơn mưa, sao mình phải chờ nó?”. “Con muốn mẹ con ta bị ướt đẫm hết cả người à?”, bà mẹ hỏi lại. “Không, chúng ta chỉ cần vượt qua cơn mưa thôi, sẽ không sao cả đâu. Mẹ không nhớ sáng nay mình đã nói gì sao?”, cô bé vừa nói vừa lay cánh tay mẹ mình.
Khi bà mẹ vẫn còn ngơ ngác, cô bé nhắc lại: “Sáng nay, khi mẹ nói chuyện về căn bệnh ung thư của bố, mẹ đã nói với bố rằng; nếu Chúa có thể giúp chúng ta vượt qua được điều này, thì không có gì chúng ta không thể vượt qua được nữa”.
Cả đám đông bỗng chốc im lặng.
Âm thanh duy nhất tôi nghe được trong khoảnh khắc đó chính là tiếng mưa. Không còn ai nôn nóng, than thở hay phàn nàn; về những phiền hà, rắc rối mà trận mưa bất chợt đó gây ra nữa. Tôi biết, trong vài giây nữa thôi; một số người sẽ bật cười và chọc quê cô bé vì ý tưởng ngớ ngẩn đó. Một số khác, dù đã nghe qua, nhưng vẫn sẽ phớt lờ; và xem như chưa nghe thấy gì vì đó chẳng phải là chuyện của họ.
Nhưng với tôi, đó chính là khoảnh khắc mở ra cuộc đời tươi đẹp của cô bé nhỏ nhắn ấy; khi lòng tin ngây ngô của một đứa trẻ được dung dưỡng đúng cách để trở thành niềm tin mạnh mẽ vào cuộc sống. Sau vài giây lặng im, bà mẹ trìu mến nhìn cô bé và nói: “Con nói đúng, không có gì chúng ta không thể vượt qua, kể cả cơn mưa này. Nếu có bị ướt đẫm hay lấm bẩn; thì khi về đến nhà, chúng ta sẽ tắm rửa sạch sẽ lại thôi mà!”. Sau đó, họ nắm tay nhau băng qua cơn mưa nặng hạt và rời khỏi cửa hàng.
Những người còn lại đứng nhìn, mỉm cười khi chứng kiến câu chuyện của hai mẹ con em gái mưa.
Vài người khác vội khoác áo, lấy túi che đầu và cũng lao ra cơn mưa để đến nơi họ cần đến. Họ không cho phép cơn mưa làm hỏng cả ngày của họ, dù có thể họ sẽ bị ướt hay thậm chí là cảm lạnh.
Tôi tin rằng ở những đoạn đường sắp tới trong đời; em gái mưa ấy sẽ luôn nhớ về khoảnh khắc mẹ con họ cùng vượt qua cơn mưa hôm đó. Đó có thể là giây phút cô tự hào đứng trên bục cao đọc diễn văn tốt nghiệp. Đó cũng có thể là khoảnh khắc cô nắm tay cha mình đi vào lễ đường trong ngày cưới. Hay đó có khi lại là một ngày nào đó, khi cô nắm tay con gái mình vượt qua một cơn mưa khác. Dù là lúc nào đi chăng nữa, cô bé vẫn sẽ lại mỉm cười; nụ cười trong sáng ánh lên niềm tin bất diệt rằng dẫu là cơn mưa nào, chúng ta rồi cũng sẽ vượt qua.
Đường đời có lắm “cơn mưa”, sẽ lấy đi tiền tài, sức khỏe và có khi là cả trái tim của bạn. Nhưng không cơn mưa nào có thể rửa trôi ký ức và niềm tin vào những điều bạn sẽ làm được. Hãy cứ dầm mưa đi, vì nếu có bị ướt, ít nhất bạn vẫn còn vòi sen và máy giặt ở nhà mà, đúng không?
Bài: Lê Lộc
Tiếp Thị Gia Đình