Người ta thường nhắc đến diễn viên Thái Hòa với danh xưng “ông vua phòng vé”; “ông vua hài của làng phim Việt”. Tuy nhiên, ai đã từng ngồi trò chuyện cùng anh sẽ biết; Thái Hòa chưa từng quan tâm đến danh xưng nào cả. Anh chỉ coi đó là cái tên; mà khán giả dành tặng cho những nỗ lực của mình trong nghề mà thôi.
Trầm tĩnh trong cuộc sống ồn ã
Không phải ai cũng biết; diễn viên Thái Hòa ngoài đời hoàn toàn khác với tất cả vai diễn anh đã thể hiện. Anh ít nói và gần như lặng lẽ trên cả sân khấu kịch lẫn trên phim trường; mỗi khi tập trung cao độ làm việc. Nhiều người rất dễ nhận ra Thái Hòa không thuộc týp hoạt bát trong cách nói chuyện. Cách anh chia sẻ khá chân phương, mộc mạc.
Đôi lúc nam diễn viên sinh năm 1974 cũng khiến người đối diện cảm thấy có chút khó gần; vì anh đang bận co mình vào thế giới nội tâm. Tôi thấy gần đây, thái độ của Thái Hòa dành cho từng vai diễn mới đều khá thận trọng. Anh điềm tĩnh đón nhận phản ứng từ khán giả. Anh chọn cho mình rất nhiều cách để đến với đam mê làm phim; và gắn bó lâu dài với nghề.
Cá tính ít nói và chỉ tập trung làm điều mình thích; có lẽ tương lai; khán giả vẫn sẽ còn ngạc nhiên với một Thái Hòa trong nhiều vai trò khác nhau trong điện ảnh. Cuộc đời diễn viên luôn thăng trầm lên xuống. Có thể anh đã từng vụt sáng trong Tèo Em, Để Hội tính; rồi thất bại liên tục với Fan cuồng, Vệ sĩ Sài Gòn; và quay trở lại đầy ấn tượng với Chàng vợ của em, Hồn papa, da con gái.
Nhưng có một thứ khó thay đổi, đó chính là sự bình tĩnh; điềm đạm của Thái Hòa với cuộc đời.
Hối hận vì chưa một lần nói thương ba
Thái Hòa sinh ra trong một gia đình có năm người con; trong đó chỉ có một cô con gái. Bản thân anh từ bé nhận ra rằng; con trai có thể xông xáo bên ngoài để làm việc kiếm tiền nuôi cả gia đình; gánh vác những việc lớn lao. Nhưng lại chẳng mấy khi mình chia sẻ, ở gần cha mẹ.
Đối với anh, hình ảnh cậu con trai lười chở mẹ ra chợ vì nắng quá quen thuộc. Nhưng hình ảnh cô con gái ở đâu xa xôi; đạp xe đạp qua chở mẹ đi mua giỏ đồ lặt vặt thật sự rất đáng yêu và đầy tình cảm.
Thái Hòa thú nhận có lúc anh cũng lo ngại sau này hai cậu con mình cũng như mình. Nghĩa là con trai ít gần gũi với cha mẹ. Thế nên, anh vẫn mong gia đình nếu có trai có gái sẽ vui vẻ biết bao; dù rằng con nào anh cũng thương cả.
Bản thân Thái Hòa chưa bao giờ nghe được câu “ba yêu con” từ ba của mình. Anh thừa hiểu điều này xuất phát từ việc ngại chia sẻ cảm xúc của người Việt Nam. Rồi anh bồi hồi kể câu chuyện; trước khi thân phụ lên bàn mổ sau đó qua đời. Anh chính là người đẩy ba vào phòng mổ.
Trong giây phút sinh ly tử biệt ấy; dù rất muốn nói với ba rằng: “Con thương ba”; nhưng anh đã không làm được. Để đến khi không còn cơ hội nữa; bản thân anh ân hận vô cùng.
Sau này, khi có đã có hai con; Thái Hòa dễ dàng thể hiện “Ba thương con” nhiều hơn; bằng cả lời nói và hành động. Vì anh muốn có nhiều cơ hội tỏ bày cho con cái biết tình cảm của mình hơn; cũng là để các bé quen dần với việc thể hiện tình thương dành cho cha mẹ một cách tự nhiên nhất.
Cố gắng gắn kết hai con
Với những suy nghĩ dành cho vai diễn hay công việc; Thái Hòa chia sẻ bằng giọng nói đều đều; khuôn mặt ít biểu lộ cảm xúc. Thế nhưng ánh mắt anh chợt long lanh; khi câu chuyện của chúng tôi chuyển sang những cậu bé có tên Bom và Nemo (tên ở nhà của hai bé). Tài năng của nam diễn viên có lẽ chẳng cần phải nói nhiều nữa. Tuy vậy, Thái Hòa sẽ mỉm cười rất nhiều; khi kể về hai cậu con trai bằng một cảm xúc hạnh phúc, đầy tự hào. Là một người cha; anh luôn mong muốn mọi sự gắn kết bền chặt giữa hai con.
Thái Hòa khá xúc động kể về lần đầu tiên ku Bom (con của cuộc hôn nhân trước); qua thăm em Nemo (con của cuộc hôn nhân sau): “Lúc đó em Nemo chỉ mới biết bò thôi; Bom còn khá ngại ngùng vì cũng chưa quen với việc có một đứa em nhỏ như vậy. Thế nên Bom chỉ ngồi yên một chỗ. Rồi bỗng nhiên Nemo bò lại gần; và chui vào nằm gọn trong lòng anh Bom. Tôi chứng kiến cảnh đó và đã xúc động suýt rơi nước mắt. Tôi không biết đó có phải là hạnh phúc không; nhưng cảm xúc đó tương tự cảm giác sung sướng vỡ òa khi đón Bom chào đời.”
Vẫn giữ nguyên vẻ mặt tràn đầy hạnh phúc; Thái Hòa kể về câu chuyện của nhiều năm trước. Anh từng lúng túng trong lúc chờ vợ sanh; “rối” tới mức chạy vòng vòng đoạn đường khá xa để tìm mua đồ về; mà không biết chỗ mua ngay trước cổng bệnh viện.
Anh bước vào thang máy và gặp một y tá bế đứa bé còn đỏ hỏn trên tay. Trực giác của anh nói rằng “Con mình nè” và quả đúng là vậy. Cô y tá nhìn anh bảo: “Bé trai nhà anh nè”. Cảm xúc đó trong tim anh sâu đậm khó tả cho nên đến nay; Thái Hòa tin rằng tình thương; tình thân luôn có những sự kết nối đặc biệt kỳ diệu.
Ánh mắt Thái Hòa rạng rỡ. Nụ cười thường trực trên khuôn mặt người cha; khi kể về cậu con trai lớn ngồi chơi điện tử cho cậu em nhỏ ngồi cạnh xem. Tôi tin bạn cũng sẽ cảm nhận thấy; niềm hạnh phúc trong lòng nam diễn viên nhiều đến dường nào. Anh chia sẻ dù không gần bé Bom được nhiều; nhưng anh biết ơn con vì đã hiểu chuyện về hoàn cảnh gia đình.
Bài: Bình Blue
Tiếp Thị Gia Đình