Nếu du lịch mở rộng tầm mắt của bạn thì sự rùng rợn có thể làm cho các giác quan của bạn thêm nhạy bén. Và nếu có thể kết hợp cả hai việc trên lại sẽ là một chất xúc tác mạnh cho bạn, những người không yếu bóng vía.
Đối với những người đang khát khao phiêu lưu mạo hiểm, từ ngôi đền với hàng nghìn con chuột bò lổm ngổm đến hòn đảo đầy rắn, đây là những điểm đến rùng rợn nhưng ly kỳ hấp dẫn.
HỒ XƯƠNG NGƯỜI
Năm 1942, một nhà leo núi trên đường đi gần đến hồ Roopkund ở Ấn Độ đã có một phát hiện lạnh xương sống: Một hồ cạn nước gần đó đầy xương người.
Khi mùa hè đến và băng tan ra để lộ thêm hàng trăm bộ xương, một vài bộ xương vẫn còn thịt và tóc. Ai hay cái gì đã giết chết nhiều người đến như vậy, biến một hồ nước trên cao hẻo lánh của dãy núi Himalayas thành một mồ chôn tập thể?
Người dân địa phương và các chuyên gia nhân chủng học đã đưa ra nhiều giả thuyết về hồ xương, từ dịch bệnh đến hiện tượng lở đất và thậm chí có thể là một nghi thức hiến tế tôn giáo nào đó. Năm 2004, người ta đã đưa ra thêm nhiều manh mối. Số xương này thuộc về khoảng từ 200 đến 300 nạn nhân ở thế kỷ thứ 9 và họ được chia thành 2 nhóm riêng biệt: Một nhóm là những người có quan hệ gia đình hoặc bộ tộc gần gũi và một nhóm là những người địa phương thấp bé hơn. Họ được tìm thấy cùng với nhẫn, khuyên, dép da và gậy tre. Những vết nứt ngắn và sâu trên xương sọ cho thấy tất cả những người quá cố này đều bị chết theo cùng một cách, bị một vật tròn tác động vào đầu.
Các nhà khoa học đã khẳng định, tất cả những nạn nhân này đều bị chết vì một trận mưa đá kinh hoàng. Hàng nghìn cục mưa đá có kích cỡ to hơn quả banh tennis và cứng như sắt rơi vào đầu vào vai của một nhóm người hành hương và tùy tùng của họ. Những người này đã bị mắc kẹt trong một thung lũng không nơi trú ẩn và nơi đây đã trở thành mồ chôn tập thể của họ.
Mùa hè là mùa lý tưởng để các du khách thích phim kinh dị có thể đến và chứng kiến các bộ xương vì lúc này băng đã tan.
XÀ ĐẢO
Việc đến tham quan đảo IIha da Queimada Grande ở Brazil đã bị cấm, vì trên hòn đảo cách Sao Paolo 33 km này toàn rắn độc.
Xà đảo là nhà của khoảng 4000 con rắn hổ lục đầu vàng, một loài rắn cực độc đã bị mắc kẹt lại đảo khi mực nước biển dân lên chia cắt đất liền với đảo. Hải quân Brazil đã đóng cửa hòn đảo vào những năm 1920 để bảo vệ loài rắn khỏi con người cũng như con người khỏi loài rắn nguy hiểm chết người này.
Rắn hổ lục đầu vàng có thể dài hơn nửa mét và có một nọc độc tác động cực nhanh có thể làm tan thịt. Theo một số ước tính, mật độ rắn trên hòn đảo là 1m²/một con rắn.
Theo các nhà khoa học, nọc độc của loài rắn này gây ra một loạt các triệu chứng như suy thận, hoại tử mô cơ, xuất huyết não và chảy máu đường ruột.
ĐỀN “ÔNG TÍ”
Đền Karni Mata, Ấn Độ là điểm đến rùng rợn cho những du khách sùng đạo cũng như người hiếu kỳ. Ở đây vừa mang không khí tôn nghiêm vừa ghê tởm bởi sự có mặt dày đặt và khắp nơi của chuột.
Ngôi đền nằm sâu trong sa mạc Thar Rajasthan cũng là ngôi nhà của khoảng 20.000 con chuột cống đen. Hàng nghìn tín đồ hành hương và du khách hiếu kỳ đã kéo về đây hằng năm với mong chờ Ông Tí ban phước lành.
Theo truyền thuyết của địa phương, khi con trai của thần Hindu Karni Mata bị chết đuối trong một cái ao, thần Karni Mata đã yêu cầu thần chết Yama hồi sinh cho cậu ấy. Cuối cùng thần chết đã nhượng bộ cứu sống cậu bé nhưng với điều kiện con trai thần Karni Mata cùng tất cả những em bé ở độ tuổi của cậu sẽ được tái sinh trong hình hài của những con chuột cống.
Theo các tín đồ, chuột được xem là những em bé và người gác đền nên chuột ở đây được cho ăn sữa, ngủ cốc, vỏ dừa và kẹo bánh. Vì thức ăn mà chuột gặm nhấm được xem là mang lại may mắn, một số tín đồ hành hương thậm chí còn dự phần những thức ăn thừa này.
ĐỊA NGỤC TRẦN GIAN
Năm 1971, một nhóm các nhà khoa học Liên Xô đã xây dựng một giàn khoan để đánh giá vùng đất họ cho là một mỏ dầu lớn giữa sa mạc Karakum của Turkmenistan.
Thực tế, bên dưới vùng đất này là một hố gas tự nhiên khổng lồ, khi các nhà khoa học đến toàn bộ khu vực bị sụp xuống để lộ một miệng núi lửa, nuốt chửng toàn bộ giàn khoan và trại của họ. Lo sợ sự lan tỏa khí độc metan, các nhà khoa học đã châm lửa đốt miệng núi lửa này với hy vọng hố gas sẽ cháy hết trong vòng vài ngày hoặc vài tuần.
Nhưng đã 4 thập niên trôi qua, miệng núi lửa rộng 70m, sâu 30m này vẫn tiếp tục cháy. Người dân địa phương đã đặt miệng núi lửa này là “Cửa địa ngục”.
Dường như hố gas khổng lồ này không bao giờ ngừng cháy và hàng chục nghìn du khách cũng không ngừng kéo tới đây để chứng kiến “Địa ngục trần gian”.
ĐẢO BÚP BÊ
Do một tai nạn đáng tiếc, khu vườn nổi xinh đẹp Isla de las Munecas ở Mexico hiện nay đã trở thành một điểm đến rùng rợn đáng sợ.
Theo truyền thuyết của địa phương, một bé gái đã bị chết đuối trên kênh đào Xochimilco ngoại ô thành phố Mexico nhiều thập niên trước. Sau cái chết bất ngờ của cô bé, người ta bắt đầu rửa những búp bê trên bờ một hòn đảo nhỏ thuộc kênh đào nơi cô bé mất. Vẫn luôn bị dằn vặt vì không thể cứu sống cô bé, người chăm sóc hòn đảo ông Don Julian Santana Barrera bắt đầu treo những con búp bê lên các cây trên hòn đảo để tưởng nhớ cô bé.
Nhiều năm trôi qua, các cây ở đây treo đầy những con búp bê bị rớt tay, chân, và đầu bị hư hỏng xấu xí do thời tiết, sương gió. Người dân địa phương tin rằng những con búp bê mang linh hồn của cô bé xấu số và nhiều người còn nói họ đã nghe thấy những con búp bê này thì thầm với nhau.
Câu chuyện không dừng lại ở đó. 50 năm sau khi thu thập những con búp bê và treo chúng trên những cành cây trong đảo, Barrera đã tìm thấy bị chết đuối tại đúng nơi cô bé bị chết nhiều thập niên trước đó.
Kể từ khi Barrera qua đời năm 2001, hòn đảo vốn là một vườn nổi đã có hàng trăm du khách, một số đã mang theo búp bê của mình để thêm vào bộ sưu tập búp bê trên hòn đảo này.
Bài: Tuyết Trần
Tiếp Thị Gia Đình