Trong buổi sáng mùa xuân tươi đẹp, một đóa hồng đỏ thắm bung nở rực rỡ giữa rừng. Cây thông gần đó xuýt xoa:
– Ôi chao, đóa hồng đẹp quá. Ước gì mình được xinh đẹp như vậy!
Một cây khác liền an ủi thông:
– Bạn thông không nên buồn, chúng ta đâu thể có được mọi thứ.
Nghe cây cối xung quanh xôn xao bàn tán về mình, đóa hồng cao giọng:
– Có vẻ như mình đẹp nhất trong khu rừng này nhỉ!
Hoa hướng dương ngẩng cao đầu:
– Sao bạn lại nói thế? Trong khu rừng này có rất nhiều loài cây đẹp, bạn chỉ là một trong số đó.
Đóa hồng đáp ngay:
– Chẳng phải tất cả cây cối đang nhìn tôi ngưỡng mộ đó sao!
Rồi hoa hồng nhìn sang cây xương rồng bĩu môi:
– Sao lại có loài cây xấu xí thế kia đứng gần mình chứ, chỉ toàn là gai. Thân mình cũng có gai, nhưng mình đẹp hơn bội phần.
Ngày qua ngày, hoa hồng cứ chê xương rồng xấu xí, vô dụng. Nó còn muốn bứt rễ để đi xa khỏi xương rồng nhưng không được.
Các loài cây xung quanh đều phản đối thái độ của hoa hồng với xương rồng, nhưng xương rồng chẳng hề buồn giận. Mùa hè đến. Trời ngày càng nóng hơn mà không có mưa. Cây cối và muông thú đều khát nước. Đóa hồng trở nên ủ rũ, không còn chút sức sống nào để tỏa hương khoe sắc. Không còn ai chú ý đến nó nữa.
Một hôm, hoa hồng nhìn thấy chim sẻ gõ mỏ vào cây xương rồng rồi bay đi nên hỏi cây thông:
– Bạn thông này, hình như chim sẻ uống nước từ cây xương rồng? Thông đáp:
– Ừ, xương rồng trữ được rất nhiều nước và luôn sẵn lòng chia sẻ. Bạn có thể nhờ chim sẻ lấy giúp một ít nước từ xương rồng để uống.
Dù rất xấu hổ, nhưng đóa hồng cũng hỏi xin nước của xương rồng kèm theo lời xin lỗi về cách cư xử của mình trước kia.
BÀI HỌC: Xinh đẹp mà kiêu ngạo như hoa hồng trong truyện kể này thì chẳng ai muốn kết thân. Vì vậy, bé không nên đánh giá người khác hay chọn bạn bè theo vẻ bề ngoài nhé.
Mục Mẹ và con – Cho bé/Tiếp Thị Gia Đình