Mùa Noël sắp về, năm hết Tết đến, Valentine cũng nối gót theo sau; các thành viên trong “hội độc thân” bắt đầu nhốn nháo. Một phe thì chạy đôn chạy đáo đăng tuyển gấp người yêu. Phe đối lập vẫn bình chân như vại và nhẫn nại chờ người ấy đến bên mình. Phe nào cũng có cái lý riêng!
Cứ ngồi im, tình yêu sẽ tới
Chả phải ngày xưa ông bà ta vẫn nói nhân duyên tiền định, duyên số là do ông trời. Gặp gỡ rồi phải lòng ai đó, hóa ra không phải điều ngẫu nhiên, mà đều là do thiên cơ sắp đặt. Nói thế ắt tình duyên không phải chuyện ta nên cưỡng cầu. Rõ ràng là vậy! Có cầu thì mới có cung. Đã bao giờ ta tự hỏi rằng thời điểm hiện tại mình thực sự có nhu cầu có người yêu không? Nếu vẫn chưa chắc chắn về câu trả lời; xem ra cái “cầu” này chưa đủ lớn để cái “cung” xuất hiện đâu.
Tình yêu đích thực, chờ lâu quá có thể người ta sẽ mất niềm tin vào nó. Nhưng không có nghĩa là nó không còn tồn tại nữa. Ai mang trong mình sự kiên nhẫn và đức tin mãnh liệt vào tình yêu, hẳn phải biết rõ “good things take time”, “đợi chờ là hạnh phúc”… chính là sự thật. Chứ không phải chỉ là những câu đùa bình thường.
Cứ thong thả thôi, gấp gáp làm gì. Biết đâu vào một ngày đẹp trời, duyên sẽ đến và kéo ta vào một mối tình khắc cốt ghi tâm; với người biết yêu thương, thấu hiểu và xứng đáng với những gì mà ta cư xử với cuộc đời này.
Tình yêu nghe thật hấp dẫn, nhưng đó cũng là thứ trò chơi mạo hiểm mà kết quả được hay mất chẳng thể biết trước. May mắn thì phải lòng, không may mắn thì lại “em trao anh con tim sao anh trao cho em một cú lừa” như lời Bích Phương. Nhìn bá tánh xung quanh cứ suy nghĩ và đớn đau trong những mối tình đó đây nay mai; thấy mình còn may mắn chán. Hóa ra, cái buồn vì chưa có vẫn đỡ hơn cái buồn vì có rồi mà lại mất.
Chẳng ai quy định bao nhiêu tuổi phải biết yêu, tình sử bao nhiêu người; có mấy lần tan vỡ hay mối tình nên dài bao lâu. Nếu tới độ tuổi kết hôn trung bình người ta phải có vợ có chồng; thì không lẽ tới tuổi thọ trung bình mà còn sống khỏe cũng phải tự vẫn để chết đi? Dại dột nhất vẫn là vì cô đơn và áp lực số đông mà nắm nhầm bàn tay. Còn tự do thì cứ lo hưởng thụ, ế trẻ vẫn khỏe hơn ế già. Còn độc thân được ngày nào thì cứ lo độc thân đi; vì tình yêu có thể ập đến bất cứ lúc nào.
Ép dầu ép mỡ ai nỡ ép duyên, cái gì thuộc về mình rồi sẽ thuộc về mình. Tình cảm mà càng thúc ép, lỡ không thành lại càng… tanh bành.
Chủ động tìm kiếm tình yêu
E hèm… ép dầu ép mỡ ai nỡ FA. Nhân duyên, tình cảm vốn dĩ phát triển theo sự vận động, tương tác và giao tiếp của con người với nhau. Theo tình tình chạy, chạy tình tình theo. Đứng yên một chỗ thì khác gì pho tượng. Có đẹp, có hay đến mấy thì cũng chỉ để người ta đến check-in, chụp hình chứ tình nào mà tới. Chưa kể, tượng mà đặt trong đền, trong chùa thì người ta thờ luôn chứ không dám động tới.
Yêu phải nói, đói phải ăn. Muốn hạnh phúc thì phải đấu tranh, không theo đuổi thì chẳng tình yêu nào tới. Cũng là Bích Phương, nhưng trong một diễn biến khác đã từng thỏ thẻ thẳng thừng “nếu anh có yêu nói đi ngại gì”. Vậy thì thích ai thì cứ xông tới người ta chứ đợi “giữ giá làm nộm” thì chỉ có độc thân suốt đời. Có cảm tình chứ đâu có cảm gió cảm mạo gì đâu mà lại gần người ta sợ yếu.
Khi yêu, nếu muốn hạnh phúc thì tình cảm phải luôn xuất phát từ hai phía. Đợi chờ là hạnh phúc chứ hạnh phúc chưa bao giờ cần chờ đợi cả. Có chờ thì hãy chờ người ta trả lời tin nhắn, chờ người ta về nhà ăn cơm, chờ người ta qua đón đi uống trà sữa… Chứ đã yêu mà còn chờ đối phương ngỏ lời trước thì mời đem duyên phận vào bảo tàng ngay và luôn.
Cảm giác an toàn trước nguy cơ bị tổn thương là thứ ta tự tạo ra mà không cần đợi ai đem đến. Nhưng không ăn được hành đâu có nghĩa là nghỉ ăn phở luôn. Tình yêu cũng thế, khi có thể chủ động thì hãy cứ tiến đến thôi. Đáng sợ không phải là không có người yêu, mà là sắp có người yêu nhưng lại hủy kèo vào giờ chót.
Vậy thì, điều cần làm là gì?
Có nhiều cách tìm kiếm tình yêu, đến cách ly mà người yêu nhau còn gặp gỡ được nhau nữa mà. Cọc đi tìm trâu hay trâu đi tìm cọc? Không quan trọng! Tìm được nhau là được. Khi kết quả quan trọng hơn quá trình, thì chủ động hay bị động đều là những rung động đáng nhớ.
Ngoài ra, trước khi gia nhập phe nào kể trên, hãy tự chất vấn bản thân 2 điều này: “Bạn đã sẵn sàng để yêu?” và “Bạn đã hiểu tình yêu là gì chưa?”
Chỉ khi nào nghĩ về những chuyện cũ trong quá khứ, bạn không còn những cảm xúc tiêu cực; bạn có niềm đam mê và có một vòng tròn bạn bè của riêng mình; bạn sẵn sàng cho đi, sẵn lòng thỏa hiệp; bạn không tỏ ra ghen tị khi thấy người khác hạnh phúc; đó là lúc bạn đã sẵn sàng để bắt đầu tình yêu mới.
Còn điều thứ hai, quả thực sẽ là bi kịch nếu bạn không biết cách yêu bản thân trước khi yêu người khác. Câu châm ngôn nổi tiếng của Lucille Ball dành cho bạn: “Hãy dành tình yêu cho bản thân mình trước tiên, mọi thứ rồi cũng sẽ theo quỹ đạo của nó. Bạn thực sự phải yêu chính mình mới có được những thứ bạn muốn trong cuộc đời này”.
Hãy yêu bản thân trước, cả thế giới sẽ theo bạn!
Dấu hiệu nhận biết người ấy thích bạn
Trong công sở hay phòng tập gym, bạn có thể bắt gặp được đối tượng mới. Nhưng người ấy có thích bạn không? Check ngay 5 dấu hiệu này!
Tìm cách duy trì cuộc trò chuyện. Chẳng biết chuyện ở đâu ra mà nói hoài không hết. Gặp mặt là huyên thuyên, về nhà là nhắn tin triền miên.
Thích chạm vào người bạn. Không phải tà ý sàm sỡ bạn đâu. Đó chỉ là những hành động hết sức “vô tình” như đập tay, vỗ vai, vuốt tóc, nắm tay…
Nán lại bên bạn lâu nhất có thể. Người ta cứ chần chừ chẳng muốn về!
Bày tỏ cảm xúc với bạn. Việc thổ lộ những tâm sự thầm kín cho bạn nghe có thể là dấu hiệu họ thích bạn thật lòng từ trong sâu thẳm.
Chú ý đến nhu cầu của bạn. Nếu họ cố gắng đáp ứng những gì bạn cần, đồng nghĩa họ rất quan tâm đến bạn và muốn làm bạn vui.
Bài: Lê Lộc
Tiếp Thị Gia Đình