Thúy Diễm là người thích lãng mạn, chu đáo, còn tôi chỉ lo công việc, ngày sinh nhật của mình cũng không nhớ nên Valentine càng không. Những lần ấy, thấy Diễm không cười, không nói chuyện, gương mặt rất tội nên tôi thương và ân hận lắm. Tôi muốn đem tới cho Diễm món quà bất ngờ nhưng không nghĩ ra ý tưởng gì cả (cười). Thôi thì Diễm thích gì, tôi sẽ mua thứ đó đồng thời lên kế hoạch đưa Diễm đi du lịch. Hiện có hai điểm là Singapore hoặc Nhật Bản, chỉ chờ nàng chọn xong là hai đứa lên đường.
Năm nào tôi cũng nhận được sô- cô-la hình trái tim gói trong chiếc hộp, cột nơ rất xinh. Có năm, đúng đêm Valentine, tôi phải đi diễn. Diễm mua sô-cô-la ngồi trong xe, chờ ngay cổng sân khấu để chờ tôi vừa ra là ập đến trao quà, tạo bất ngờ. Ai dè tôi ra cửa sau tới quán cà-phê quen ngồi. Diễm chờ đến hơn 12 giờ đêm, phóng xe đi tìm. Tới nơi, Diễm không nói không rằng ấn vào tay tôi hộp sô-cô-la rồi đi mất. Đến vậy mà tôi cũng chưa chịu hiểu, về nhà còn ngây ngô nhắn tin: “Hôm nay là ngày gì vậy em?”.
Đối với tôi, món quà chỉ đem lại niềm vui nhất thời cho người yêu. Nó không quan trọng bằng những cử chỉ chăm sóc hàng ngày hai người dành cho nhau. Tôi “ghiền” cảm giác về nhà nằm vật ra giường để Diễm tẩy trang, đắp mặt nạ, lột mặt nạ rồi mới lôi dậy đi rửa mặt. Cảm giác hạnh phúc mấy ông hoàng ngày xưa chắc gì đã có nhỉ? (cười). Người ta bảo, đằng sau người đàn ông thành công bao giờ cũng có bóng dáng người phụ nữ. Tôi nghĩ, Diễm là một phụ nữ như thế. Cô ấy hồn nhiên, vui vẻ, hay cười, khiến tôi thấy thoải mái khi bước về tổ ấm của mình. Những mâu thuẫn dù phức tạp, Diễm cũng có cách xử lý nhẹ nhàng, không bao giờ lớn tiếng, làm ầm lên. Đặc biệt, Diễm rất mau quên, nhanh làm hòa. Chưa bao giờ chúng tôi giận nhau quá 30 phút.
Còn điểm chưa yêu ư? Thúy Diễm cứng đầu dữ lắm. Làm sai hay đúng không cần biết nhưng nhiều khi vẫn cãi cố: “Em vậy đấy”. Tôi nghĩ, Diễm sống tự lập từ nhỏ, “cứng đầu” thành bản tính rồi nên vẫn nhắc nhở cô ấy. Đến bây giờ, độ cứng đầu phải giảm 50–60% rồi chứ không ít đâu (cười). Hình như chúng tôi sinh ra là để bù đắp cho nhau thì phải (cười). Cô ấy cứng đầu, tôi bình tĩnh. Tôi xuề xòa, cô ấy chú ý đến những cái tỉ mỉ và nhắc nhở tôi. Vợ chồng càng bù trừ cho nhau được thì càng dễ sống hạnh phúc bên nhau. Từ ngày yêu nhau, khi đóng cặp cùng nhau, Diễm hay mắc cỡ lắm. Tôi không mắc cỡ giống Diễm nhưng cả hai thống nhất là hạn chế đóng chung để khán giả không thấy nhàm chán. Có đóng chung, hai đứa phải chọn những bộ phim thật hấp dẫn.
THÚY DIỄM TIẾT LỘ
3 năm yêu nhau, mùa Valentine nào hai đứa cũng tham công tiếc việc, tất bật chạy show. Nửa đêm anh ấy mới về nên Valentine qua mất tiêu. Năm nay Diễm không muốn như vậy nữa. Diễm đã lên kế hoạch quyết tâm “bắt cóc” anh Thành nguyên buổi tối Valentine. Nơi đến của hai đứa sẽ là một nhà hàng cạnh bờ sông, lãng mạn và đầy những món ăn ngon cả hai đứa đều thích. Từ trước tới giờ, kế hoạch Valentine đều do Diễm tự “bày vẽ” thôi hà, Anh Thành vô can luôn (cười). Từ trước đến giờ, Diễm toàn chủ động tặng quà chứ anh Thành chưa từng tặng gì cho Diễm hết trơn (cười). Anh ấy mê việc lắm, chẳng nhớ ngày đặc biệt nào cả. Muốn anh ấy nhớ, Diễm phải nhắc trong 3–4 ngày liên tiếp.
À, có một lần vào dịp Valentine, anh Thành cũng đi diễn và Diễm lên đón anh về. Khuya rồi mà chưa thấy anh tặng quà gì, Diễm hỏi dữ lắm, anh mới mua cho Diễm chậu hoa tulip. Thế là xong Valentine. Trong ngày Valentine mà không có quà, lúc đầu Diễm hơi buồn. Sau đó, hiểu anh rồi mới hay mỗi người có kiểu lãng mạn riêng, Valentine không quà vẫn rất ngọt ngào. Có những khi 12 giờ đêm, trời mưa tầm tã, nhận được tin nhắn “Em thèm cháo quá à”, anh vội xách xe đi mua, mang sang nhà cho Diễm. Những lúc gội đầu xong, anh nhẹ nhàng ngồi sấy tóc cho Diễm. Diễm diễn ở Đà Lạt một tháng, anh ấy bay ra bay vô 4 lần chỉ để “nhìn cho bớt nhớ”… Với Diễm, đó là những cử chỉ lãng mạn, đầy yêu thương và quý giá hơn mọi món quà cầu kỳ, thỉnh thoảng mới có. Đến giờ, cái gì ở anh Thành Diễm cũng chấp nhận được. Duy có thói quen anh hút thuốc lá là Diễm đã ra tối hậu thư: “Cho tự do đến khi có con”.
Nhiều người nghĩ làm nghệ thuật dễ đổ vỡ, nhưng hạnh phúc hay không là do chính mình. Diễm thấy vợ chồng cô chú Bảo Quốc đều là nghệ sỹ nhưng vẫn vô cùng hạnh phúc, con đàn cháu đống đấy thôi. Diễm ngưỡng mộ cô chú và thường nói với anh Thành: “Chúng mình sẽ nắm chặt tay nhau để gầy dựng hạnh phúc như gia đình chú Bảo Quốc”.
Diễm cảm thấy mình may mắn vì có nhiều tiền đề cho cuộc hôn nhân hạnh phúc. Trước hết, hai đứa yêu nhau tự nhiên, thực lòng và không tính toán. Thứ hai, cả hai có tiếng nói chung trong công việc, đều đam mê và sống hết lòng vì công việc. Thứ ba, ba mẹ anh hiểu công việc của con trai nên không bao giờ xét nét công việc của con dâu mà rất tâm lý, yêu thương và chăm sóc. Mẹ chồng thường gọi điện hỏi thăm: “Con đi diễn về có mệt không”, “Hôm nay có ăn uống đầy đủ không?” khiến Diễm rất ấm lòng Diễm chỉ lo cái tật “cứng đầu” của mình nhưng thật may, Diễm là người biết lắng nghe ý kiến của người khác và sẽ chú ý giảm bớt cái tôi để giữ hôn nhân hạnh phúc.
Người đàn ông của Thúy Diễm bây giờ là người lý tưởng trong tưởng tượng của Diễm, hội tụ đủ tính cách chân thành, tốt bụng và an toàn mà Diễm cần cho cuộc sống của mình. Về đám cưới, Diễm và anh Thành đang chuẩn bị và trong đầu nhiều ý tưởng quá (cười). Diễm thích phong cách cưới nhẹ nhàng, không rầm rộ, cầu kỳ. Chỉ cần có đủ gia đình, bạn bè thân và anh Thành ở bên là Diễm hạnh phúc rồi.
Bài: THIÊN MINH
Mục Ngôi sao trang bìa / Tiếp Thị Gia Đình