Bảy giờ tối, chồng gọi điện:
– Alo, người yêu đang làm gì đấy?
– Hả? Gì cơ? (Vợ nhảy dựng lên)
– Người yêu đang làm gì đấy?
– Ờ…bồ của anh đang nấu cơm!
– Tối nay anh sẽ có thứ này bất ngờ cho vợ (cười hí hửng)
– Thật á! Anh mua cho em…iPhone hả? Hy vọng em không tưởng tượng nhầm!
– Hơ…vợ giàu trí tưởng tượng quá, mua cho con 1280 nhá!
– Ơ, thế cũng được!
Chẳng là điện thoại của mình sau 3 năm hoạt động, nó già cả, nghễnh ngãng, lú lẫn thường hay…tự động gọi cho ai đó. Cho nên mình chỉ có một mơ ước “giản dị” là được chồng tặng cái điện thoại khác để cải thiện tình hình.
Bla.. bla… thêm một lúc. Mình đi nấu cơm, chồng đi đánh cầu lông.
Tối hôm trước, trước khi đi ngủ chồng trăn trở “Làm sao ký được cái hợp đồng để lấy xiền mua quà kỷ niệm ngày lễ 8/3 ”
Năm ngoái, khi mình đi làm sau kỳ nghỉ sinh, chồng dẫn vợ đi shopping với lời nhắn “Quà 8−3 đấy nhá, cấm vợ đòi thêm quà nữa đấy!”. Năm nay, 8−3 đang tới gần, không biết chồng có quà chi đây?
Đúng 8 giờ tối, bữa cơm nóng hổi được dọn ra. Chồng đưa cho mình hộp quà “Tặng vợ ngày 8−3 nhá!”. Mình hào hứng rồi tắt ngúm:
– Ơ…Thế điện thoại cục gạch 1280 thật hả chồng?
– Chứ còn gì nữa!
Mình xịu mặt, mở nắp hộp và nhảy dựng lên khi thấy con iPhone nằm gọn dưới đáy hộp. Hóa ra chồng đã “ngụy trang” để đánh lừa mình một cách sến sẩm thế này. Mình sướng quá nhảy dựng lên, bá cổ bá vai chồng, cám ơn cuồng nhiệt.
Chồng ngẩng mặt lên giời “Chả thấy vợ mình ngại ngùng khi nhận quà như ngày xưa nhỉ? Hồi ấy mình tặng cái điện thoại cục gạch, nịnh mãi không nhận, đành bảo “anh cho mượn” vợ mới cầm. Cầm đến bây giờ chưa trả!”
Màn quà cáp những ngày lễ sau khi cưới khác rất nhiều. Tỉ dụ như mừng ngày 20−10, chồng tặng mình bông hoa hồng (bên trong kèm tờ 200k để mua sữa bỉm cho con). Kỷ niệm ngày lễ 8/3, có năm chồng tặng mình phiếu tập thể dục kèm lời chúc “giảm béo cho đẹp”. Đôi khi chồng tặng mình…“hoa tự trồng được”. Nhận quà mà khóc thét! Nhưng cũng phải công nhận, chồng vẫn lãng mạn, thậm chí lãng mạn, chiều mình hơn cả hồi chưa cưới. Những ngày lễ, chồng mình vẫn giữ thói quen nhắn tin chúc mừng, ngày thường vẫn gọi điện cho nhau thủ thỉ như hồi đang là tình nhân vậy. Ừ phải! Mình là tình nhân không có tuổi của nhau cơ mà!
Đôi khi chồng than thở “đời sao bất công”, đặc biệt nhất là kỷ niệm ngày lễ 8/3 “chị em vùng lên” mà số ngày dành cho nam giới không bằng một cái móng tay. Mình cũng thừa nhận quà “hiện vật” mình tặng chồng quả thật rất lép vế. Dịp tặng quà chồng có khi chỉ là mình lỡ miệng nói bậy với chồng tí ti, vì chồng đi uống bia, không ăn cơm với mình. Chồng giận đến nỗi đang chạy tập thể dục phải dừng lại, không thể tập nổi nữa, mà sau đó cũng giận mình luôn, không thèm về ăn cơm. Bù lại, mình phải “xin lỗi” chồng bằng một két bia Heniken. Cái giá của việc nói bậy với chồng đắt lòi mắt! Từ sau lần đó, mình biết tiết chế, không văng “lung tung” nữa kẻo lại mất két bia và mấy lít nước mắt.
Vậy đấy! Ngày lễ sau hôn nhân đâu chỉ có màu hồng mà còn được tô bằng nhiều gam màu khác nữa…
Bài: Thu Hà
Tiếp Thị Gia Đình