Trung tâm di truyền học Monell ở Philadenphia kiểm tra bộ gen của mèo và các loại động vật ăn thịt khác như chó, chồn và gấu Bắc cực. Kết quả cho thấy, mèo có đến 12 gen cảm nhận vị đắng, cao hơn nhiều so với các loại động vật khác.
Gen cảm nhận vị đắng được biết đến với tác dụng bảo vệ động vật ăn cỏ khỏi việc bị ngộ độc và để xác định một loại thức ăn có hợp khẩu vị hay không. Trong tự nhiên, vị ngọt là dấu hiệu của đường, một nguồn năng lượng quan trọng. Trong khi vị đắng được cho là tác nhân chống lại các chất gây hại và trái cây chưa chín.
Quá trình tiến hóa đã điều chỉnh vị giác của các loài động vật cho phù hợp với nhu cầu dinh dưỡng. Những thay đổi trong chế độ ăn của động vật có thể loại bỏ một số gen cảm nhận mùi vị không cần thiết.
Vậy tại sao một loài động vật ăn thịt như mèo lại giữ khả năng cảm nhận vị đắng? Vị giác của mèo có thể tiến hóa vì các lý do khác hơn là hương vị. Ở người, các thụ thể vị đắng được tìm thấy không chỉ ở miệng mà còn trong tim và khổi, nơi chúng được cho là có tác dụng miễn nhiễm. Vì vậy có thể cho rằng gen thụ đắng của mèo có tác dụng như công cụ dò bệnh cho chúng.
Bên cạnh đó, khả năng này được cho rằng giúp mèo phát hiện các độc tố tiềm tàng, tránh xa các loại thực phẩm gây ngộ độc. Bạn có thể thấy mèo thường mang cho chủ nhân một số thứ như ếch, cóc và một số động vật có các hợp chất đắng và độc tố trong da.
Việc phát hiện các gen cảm thụ đắng của mèo có thể giải thích lý do vì sao mèo ăn rất cầu kỳ. Có lẽ mèo nhạy cảm với vị đắng hơn so với chó, hoặc chúng có thể phát hiện một lượng lớn các chất đắng không hợp khẩu vị trong bữa ăn. Do đó mèo kén chọn thức ăn hơn so với chó.
Thực phẩm thông thường có thể ổn với chó, nhưng nó sẽ gây khó chịu cho mèo. Vì vậy, thay vì cho rằng khẩu vị của mèo cầu kỳ, hãy nghĩ rằng mèo là những kẻ ăn uống sành điệu và thay đổi chế độ dinh dưỡng cho mèo sao cho phù hợp, bạn nhé.
Tiếp Thị Gia Đình