Gia đình Sóc Bông sống trong rừng cây dẻ. Những ngày trời đẹp, bố mẹ Sóc thoăn thoắt chuyền từ cành này sang cành khác để ăn và hái thật nhiều hạt dẻ mang về chất trong kho, phòng khi mùa đông giá rét, không đi kiếm ăn được. Bố mẹ Sóc nổi tiếng là nhanh nhẹn, trong tích tắc có thể chuyền đến cành cây cao tít và hái được quả dẻ to, chứa thật nhiều hạt.
Thế nhưng, chẳng hiểu sao cậu bé Sóc Bông lại chẳng giống bố mẹ mình chút nào. Làm việc gì cậu cũng cứ đủng đà đủng đỉnh. Nếu mẹ bảo đi đánh răng thì cậu sẽ nhẩn nha nhìn trời, nhìn mây rồi hỏi nọ, hỏi kia. Nếu bố bảo viết bài thì cậu nắn nót được vài chữ lại chạy ra cửa nói chuyện với bạn Thỏ, bạn Nhím… Ngày nào bố mẹ Sóc Bông cũng nhắc nhở mãi mà cậu chẳng chịu thay đổi gì cả.
Ngày nọ, khi Sóc Bông tỉnh giấc thì bố mẹ Sóc đã đi tìm thức ăn cả rồi. Cạnh giường có đĩa hạt dẻ là bữa sáng mẹ chuẩn bị sẵn cho cậu. Hôm nay Sóc Bông có hẹn đi chơi với Nhím, nhưng cậu chưa vội ra khỏi giường mà còn nằm ngắm nghía những tia nắng đầu ngày nhảy nhót trên cành dẻ xanh mơn mởn.
Bất chợt, Sóc Bông nghe tiếng bác Cò kêu quang quác từ xa. Đó là tín hiệu báo động. Mỗi khi có nguy hiểm, bác Cò nhanh nhẹn và bay khỏe nhất được giao cho trọng trách đi khắp rừng thông báo cho tất cả muông thú. Cậu dáo dác chạy ra thì nghe rõ tiếng bác Cò: – Cháy rừng! Cháy rừng rồi! Tất cả mau chạy đi!
Sóc Bông bắt đầu quýnh quáng không biết phải làm gì. Trong lúc các con thú rầm rập chạy, Sóc Bông vẫn loay hoay trong nhà. Bác Cò bay đến thấy Sóc Bông còn ở trên cây bèn cắp cậu bé lên bay đi. Khi đã đến nơi an toàn, bác Cò bảo Sóc Bông:
– Cháu phải tập thói quen nhanh nhẹn lên một chút. Nếu không, sẽ rất nguy hiểm nếu chuyện ngày hôm nay lặp lại.
BÀI HỌC SAU KHI MẸ KỂ CHUYỆN BÉ NGHE: Bé nên biết, khả năng phản ứng nhanh hình thành từ thói quen làm gì cũng tập trung và xử lý thật nhanh cho đến khi xong việc. Thời gian không chờ ai hết. Để tham gia được nhiều trò chơi hoặc phản ứng nhanh trong tình huống nguy cấp, bé đừng lề mề như Sóc Bông nhé.
Mục Mẹ và con – Cho bé/Tiếp Thị Gia Đình