Bước vào đời với tấm bằng cử nhân ngôn ngữ, doanh nhân Hằng Nguyễn trải qua 20 năm làm việc không liên quan đến kiến thức đã học. Đi lên từ vị trí thấp nhất, chị Hằng Nguyễn từng nghĩ mình phải nỗ lực kiếm thật nhiều tiền để có cuộc sống sung túc, thịnh vượng. Chị Hằng Nguyễn liều mình khởi nghiệp khi không nhiều vốn liếng, kinh nghiệm. Vừa làm vừa học, Hằng Nguyễn quan niệm rằng trong kinh doanh thì nghề dạy nghề, thất bại dạy khôn… Cuối cùng, doanh nhân Hằng Nguyễn có được thành quả như hôm nay: địa vị cao trong xã hội, được nhiều người tán dương. Thế nhưng, sau tất cả, hạnh phúc thật sự của cuộc đời tôi lại nằm ở một người chồng tâm đầu ý hợp, đứa con xinh xắn ngoan ngoãn và tự do làm điều mình thích.
Hằng Nguyễn: “mình chọn nghề không bằng nghề chọn mình”
Thời điểm tốt nghiệp phổ thông, tôi rất thích làm giáo viên tiếng Anh. Chính vì thế, tôi theo học ngành ngữ văn Anh ở Đại học Nhân Văn TP. HCM. Sau khi tốt nghiệp, tôi khao khát đi dạy ngay nhưng không tìm được nơi thích hợp.
Sinh viên mới ra trường mà, rất hăm hở với đời. Đang trong khí thế muốn kiếm tiền, với vốn tiếng Anh sẵn có, tôi xin vào làm thư ký cho văn phòng đại diện tại Việt Nam của một công ty của Úc chuyên về thiết bị y tế. Trong thời gian làm việc, có lẽ do sếp “đì”, giao nhiều nhiệm vụ nên tôi được dịp thử sức với mọi công việc dù là nhỏ nhất. May thay, càng làm tôi càng thấy thích lĩnh vực thiết bị y tế này.
Sau 3 năm, tôi nghỉ việc và mở công ty riêng chuyên cung cấp các máy móc y tế nhập khẩu từ châu Âu, Mỹ và Nhật. Tay ngang bước vào kinh doanh, tôi cũng dành thời gian học hỏi thêm kiến thức từ các khóa học quản trị, tài chính. Song song đó, tôi kết hợp với các kỹ sư xây dựng giỏi, giàu kinh nghiệm để thực thi quy trình khép kín khi xây dựng cơ sở hạ tầng y tế và lắp đặt máy móc, thiết bị.
Về mặt quản lý, điều hành công ty, tôi không cảm thấy khó khăn. Là phụ nữ, tôi có cách ứng xử mềm dẻo, khéo léo để đôn đốc nhân viên làm việc hết mình. Tôi không cần phải đanh thép. Ngược lại, tôi rất giản dị, hòa đồng. Tôi không trịch thượng với nhân viên dưới quyền bởi điều đó ảnh hưởng không tốt đến thái độ làm việc và hiệu quả công việc.
Bất lợi có chăng là khi tiếp xúc đối tác, quan chức ban ngành. Thời gian đầu, nhiều người nghĩ tôi là nữ nên khi dễ và không tin tưởng. Tôi thuyết phục mọi người đừng vội áp đặt suy nghĩ. Hãy làm việc cùng nhau trong hợp đồng đầu tiên, mọi người sẽ có cái nhìn khác. Tôi quan niệm mình cứ làm tốt nhất những gì đã thỏa thuận để tạo dựng niềm tin cho khách hàng. Lèo lái công ty từ năm 2002 tới nay, tôi khá tự hào khi doanh nghiệp đạt được nhiều thành tựu, uy tín cao trong ngành.
Thời trang là món quà đặc biệt mà doanh nhân Hằng Nguyễn dành cho con gái
Tôi bắt đầu kinh doanh thời trang chưa đầy 2 năm trở lại đây. Trước kia, tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ làm thời trang, bởi bản thân chẳng có chút kiến thức hay kinh nghiệm trong lĩnh vực xa hoa này. Thậm chí, tôi vẽ cũng chẳng đẹp.
Sau khi sinh em bé vào năm 2014, tôi muốn tặng con món quà kỷ niệm đặc biệt. Đó không phải là món đồ chơi có thể dễ dàng mua được tại bất kỳ cửa hàng nào, đó phải là một món quà tinh thần vô giá. Tôi quyết định mở thương hiệu thời trang lấy tên con gái và đầu tư phát triển nghiêm túc nhất.
Dù không chuyên môn trong thời trang nhưng ở cấp độ quản lý, tôi chọn lựa nhiều cộng sự giỏi và nhạy bén về thời trang để hợp tác. Khi bé lớn lên, tôi sẽ trao tặng và để con tiếp quản thương hiệu.
Bước chân vào làng thời trang khi thị trường mốt Việt Nam đã có nhiều thương hiệu trong nước lẫn ngoại quốc “xâu xé”, nhiều người hỏi tôi hiện tại có phải đã quá trễ để xây dựng một thương hiệu hoàn toàn mới? Bản thân tôi cũng trăn trở khi chọn con đường mình sẽ đi trong thời trang. Nhưng câu chuyện về Amancio Ortega (ông chủ thương hiệu thời trang bình dân nổi tiếng toàn cầu Zara) mang lại cho tôi cảm hứng và niềm tin mãnh liệt.
Amancio Ortega khởi nghiệp thời trang vào tuổi tứ tuần và thành công khi kinh doanh hàng hiệu giá bình dân. Hiện nay, Zara đã trở thành một trong những thương hiệu thời trang phổ biến nhất thế giới. Tôi cũng chọn hướng đi này cho thương hiệu của mình. Tôi cập nhật nhanh nhất các xu hướng thịnh hành và liên tục cho ra mắt sản phẩm, thiết kế mới. Tôi tâm niệm rằng không bao giờ là quá trễ để khởi nghiệp ở bất cứ ngành nghề nào. Tuy nhiên, vì là thương hiệu “sinh sau đẻ muộn”, để tồn tại, mình phải làm sao để đuổi kịp hoặc thậm chí phải đón đầu xu hướng. Thách thức này phần nhiều nằm ở cấp độ quản trị doanh nghiệp.
Dù thương hiệu còn khá mới mẻ trên thị trường nhưng phản hồi của khách hàng rất tốt. Chúng tôi nhận nhiều đơn đặt hàng từ các bạn gái nhân viên văn phòng. Điều đó cho tôi thêm niềm tin vào con đường đang đi và tự nhủ mình phải nỗ lực hơn nữa.
Tôi đang lên kế hoạch tổ chức show diễn thời trang giới thiệu thương hiệu vào tháng Chín năm nay. Lãnh Mỹ A là chất liệu chủ đạo trong toàn bộ show diễn. Mọi thứ đã “đề-pa” từ nhiều tháng trước.
Tôi cùng ê-kíp mong muốn show diễn thời trang ra mắt này sẽ là chương trình ấn tượng bậc nhất trong năm 2017 của làng thời trang Việt. Song song đó, tôi cũng đầu tư ra mắt dòng sản phẩm thời trang dành cho nam giới trong độ tuổi 20–35. Địa hạt thời trang nam ở Việt Nam là thị trường đầy tiềm năng trong mắt tôi.
Không gì là không thể, Hằng Nguyễn lấn sân qua thời trang Việt và dành nhiều tâm huyết
Hằng Nguyễn thoải mái nhất khi là chính mình
Tôi không biết mọi người định nghĩa về “tham vọng” thế nào? Nhưng tôi không trông chờ mình sẽ lọt vào top doanh nhân thành đạt hay giàu có. Tôi chỉ làm những gì mình yêu thích và ước mơ. Tôi không ôm đồm nhiều việc, phân quyền và trách nhiệm cho những cộng sự tin tưởng, quản lý theo hiệu quả tiến độ từng giai đoạn và tài chính. Đó là cách tôi áp dụng để điều hành doanh nghiệp.
Mảng y tế và xây dựng hiện nay đã đi vào guồng trôi chảy, mang lại doanh thu tốt. Lĩnh vực thời trang đang rất mới mẻ và cần chăm chút đến từng chi tiết. Có những khi, tôi làm việc đến 3 giờ sáng để hoàn thiện bản kế hoạch, chiến lược…
Lịch công tác trong nước và quốc tế của tôi cũng khá dày đặc. Mặc dù vậy, tôi không cảm thấy mệt mỏi hay chán nản. Tôi quan niệm mình còn trẻ, cứ làm hết sức và làm tất cả những gì có thể. Thành công hay thất bại không quan trọng, miễn mình làm bằng tất cả tâm huyết. Đến khi lớn tuổi, mình sẽ không cảm thấy hối tiếc về bất kỳ điều gì.
Công việc vẫn còn nhiều khó khăn, nền kinh tế đi xuống mang theo những lo toan cho chặng đường dài phát triển phía trước. Ai cũng tự nhủ: “Ráng lên. Thời gian nữa sẽ ổn!”. Tôi nghĩ, không bao giờ là ổn bởi cuộc sống luôn có những biến cố xảy ra. Kinh nghiệm không bao giờ là đủ bởi mỗi ngày ta lại học thêm bài học mới. Tình hình công ty biến động giống biểu đồ hình sin, sẽ có lúc trầm, sẽ có lúc bổng. Tôi cứ lăng xả, bởi tôi biết mình không thể giậm chân tại chỗ, cũng không thể ở mãi trên đỉnh. Cứ bước đi, dẫu mình có đang đi xuống.
Với cường độ công việc hiện tại, tôi gần như không có thời gian cho bản thân. Là phụ nữ, ai cũng thích đi spa, chăm sóc cơ thể và làm đẹp, nhưng tôi lại thấy những điều đó khá mất thời gian. Bù lại, tôi dành thời gian cho gia đình nhiều nhất có thể. Cuối tuần, nếu không đi du lịch, ăn uống thì cả nhà tôi cũng đàn ca nhảy múa tại gia. Con gái còn nhỏ và công ty ở cạnh nhà nên lúc nào tôi cũng ở gần bên bé 24/24.
Ông xã tôi làm công nhân viên chức nhà nước, hầu như không liên quan đến việc kinh doanh của tôi. Trong gia đình, nếu bảo ai làm ra tiền nhiều hơn sẽ là trụ cột gia đình, thì người đó là tôi. Nhưng điều này không có nghĩa tôi làm thủ lĩnh hay lấn át ông xã.
Chúng tôi quen nhau từ thời đại học. Trải qua bao năm gắn bó, cùng bước qua những thăng trầm, khổ cực trong cuộc sống nên cả hai luôn cảm thông cho nhau. Bản thân tôi cũng từng lo sợ tự ái đàn ông có thể khiến mọi chuyện phức tạp hơn. Nhưng không! Bước chân về nhà, rũ bỏ chức danh tổng giám đốc, tôi lại làm người vợ hiền và cân bằng hòa khí trong gia đình. Những ý tưởng mới hay khi quyết định làm việc gì, tôi đều hỏi ý kiến anh. Vợ chồng phải tôn trọng nhau thì hạnh phúc mới bền lâu. An nhiên mới là đỉnh của cuộc sống. Không phải bạn có thật nhiều tiền, chức vụ cao, thành công trong công việc thì mới hạnh phúc.
An nhiên với tôi là hài lòng với hiện tại, gia đình đầm ấm, yên vui. Vật lộn trên thương trường 15 năm, tôi tiếp xúc với nhiều người và lắm khi phải gò ép bản thân vào những khuôn khổ, chuẩn mực của xã hội. Đôi lúc tôi cảm thấy không thoải mái. Chỉ khi ở bên chồng con, thỏa thích làm điều mình muốn mà chẳng cần dòm ngó xung quanh, tôi mới thực sự là chính mình.
Doanh nhân Hằng Nguyễn Thi Hoa hậu Hoàn vũ Quý bà để có kỷ niệm đẹp trong đời
Tham dự Mrs Universe 2016 (Hoa hậu Quý bà Hoàn vũ 2016) là cơ duyên. Thông qua lời giới thiệu của các đối tác nước ngoài, ban tổ chức gửi thư mời tôi tham gia. Khi nhận lời mời, tôi vô cùng bối rối. Vì từ trước đến giờ, tôi chưa từng bước lên sân khấu để biểu diễn dù chỉ là một tiết mục văn nghệ. Chiều cao giới hạn, vóc dáng không xuất sắc, chưa có bất kỳ hoạt động nghệ thuật trong nước… tôi từng băn khoăn, thậm chí lo sợ mọi người sẽ đặt vấn đề hay dị nghị khi mình đi thi.
Nhưng rồi, trong cuộc đời, tôi nghĩ rằng khi duyên đến, mình nên thử, đừng chối bỏ. Quan trọng là mình có tự tin hay không. Tôi sẽ không vì chiều cao mà cảm thấy rụt rè. Sự tự tin phải toát ra từ thần thái, ý chí và bản lĩnh. Bên cạnh đó, dù có giải hay “tay trắng”, cuộc thi sẽ là kỷ niệm đẹptrong cuộc đời. Thế là tôi lên đường đến Quảng Châu (Trung Quốc) để thi.
Tôi chỉ có khoảng một tháng rưỡi để chuẩn bị cho Hoa hậu Quý bà Hoàn vũ 2016. Tôi thuê thầy dạy catwalk, tập đứng vững và đi trên giày cao 15cm, học cách mỉm cười và tạo dáng, học trang điểm và lựa chọn trang phục phù hợp… Bên cạnh các phần thi trang phục, catwalk, chụp hình, Hoa hậu Quý bà Hoàn vũ 2016 còn có phần thi rất quan trọng: thuyết trình về đề tài bạo lực gia đình.
Tôi không hình dung được phần thi này sẽ như thế nào cho đến khi tận mắt chứng kiến sự chuẩn bị công phu của các thí sinh khác từ hình ảnh, video clip đến biểu đồ số liệu. Tôi không có gì minh họa cho bài thuyết trình của mình, vì thật sự chưa có ai đi trước chỉ bảo hay hướng dẫn. Đến lượt thi, tôi bước lên sân khấu, tùy cơ ứng biến và trình bày quan điểm của mình.
Lúc thi xong, Hằng Nguyễn nghĩ bụng dù gì cũng đã xong, mình đi thi để học hỏi chứ không phải vì giải thưởng. Đêm bán kết, tôi bất ngờ được xướng tên nhận giải The Best Face (Gương mặt khả ái nhất) và trong đêm chung kết, tôi xếp vị trí thứ 12 chung cuộc. Chỉ bấy nhiêu đó thôi, tôi cũng thấy xúc động và hài lòng, bởi cuộc thi đã thật sự trở thành một dấu ấn đẹp trong đời.
Bài: Công Trung
Tiếp Thị Gia Đình