Vợ chồng tôi có thói quen ôm nhau mỗi khi nằm xuống giường chuẩn bị ngủ. Anh luôn dang rộng tay cho tôi gối đầu và trong khoảng bình lặng, thân thương đó, chúng tôi trò chuyện về công việc, gia đình, con cái và đủ thứ chuyện trên đời. Chúng tôi vẫn luôn như thế, dù là thời mới cưới ngọt ngào hay khi đã có thêm thành viên mới. Có người bảo vợ chồng tôi sến, nhưng với tôi, chính những cử chỉ âu yếm, thân mật đã nuôi dưỡng cảm xúc, sự gắn bó, thấu hiểu giữa vợ và chồng, chứ không phải “chuyện ấy”.
Mấy hôm nay anh bị thủy đậu! Người nổi đầy mụn nước và xanh lè thuốc xanh. Anh ngứa ngáy, đau nhức. Con trai di tản xuống ngủ chung phòng với ông bà và tôi bị đẩy vào một góc giường vì anh sợ lây bệnh cho vợ.
Đêm thứ nhất, không có vòng tay anh, tôi trằn trọc khó ngủ. Tôi muốn rúc vào tay anh, nhưng anh đã ngủ thiếp vì mệt. Sự gần gũi, âu yếm cho tôi cảm giác bình yên, được che chở và bảo vệ. Có lẽ vì vậy mà gối tay anh, tôi ngủ ngon hơn bất cứ loại gối cao cấp nào khác.
Đêm thứ hai, nhìn anh ngủ, tự nhiên tôi có cảm giác lo lắng rằng mình không được yêu nữa. Tôi cảm thấy lòng mình trống trải, cô đơn và hơi căng thẳng. Khi căng thẳng, tôi nghĩ đủ chuyện lung tung. Tôi lo về công việc đầy ắp của ngày mai. Tôi lo những mất mát bất định của cuộc đời sắp ập xuống… Quá nhiều suy nghĩ căng thẳng nên buổi sáng thức dậy, tôi cảm thấy cơ thể và tâm trí mệt mỏi.
Đêm thứ ba, anh nằm ngủ quay lưng lại phía tôi. Khoảng cách giữa chúng tôi chỉ có vài gang tay, nhưng tôi tưởng tựa như biển rộng. Nhìn khoảng cách đó, tôi cảm giác cuộc hôn nhân hạnh phúc của mình thật mong manh. Thật ra, sau khi gối đầu bên nhau khoảng 15 phút, mỗi người sẽ chọn một tư thế ngủ dễ chịu nhất cho mình. Những khi đó, anh vẫn quay lưng lại với tôi, nhưng vì đã “đủ liều âu yếm”, tôi không hề có cảm giác lo sợ.
Đêm thứ tư, sau khi đếm đến cả hơn nghìn số mới chìm được vào giấc ngủ, tôi bắt đầu mơ. Tôi chạy đuổi theo anh, còn anh vẫn ngoảnh mặt bỏ đi. Cuối cùng tôi bị bóng đè, tỉnh dậy trong nỗi hoang mang, lo sợ. Mỗi khi tinh thần căng thẳng, bất an, tôi thường hay thức dậy nhiều lần trong đêm. Và khi giấc ngủ chập chờn, tôi chỉ mơ thấy ác mộng.
Đêm thứ năm, anh nhờ tôi xuống nhà, lấy giùm ly nước. Bình thường, tôi sẽ xuống nhà mà không có bất cứ than phiền nào. Hôm đó, tôi gắt gỏng: “Anh tự xuống mà lấy. Mệt quá đi, cái gì cũng sai”. Chẳng riêng với anh, tôi gắt gỏng khi con uống sữa quá lâu, khi một đồng nghiệp làm không theo ý mình… Thiếu sự âu yếm, tôi cảm thấy mình không được an ủi và hình như tôi nóng nảy hơn, dễ gắt gỏng và thiếu sự cảm thông.
Đêm thứ tám, anh đỡ bệnh, lại dang tay ra, mời gọi tôi vào lòng. Mặc dù chưa thực sự yên tâm về khả năng lây lan, mặc dù vẫn có chút khó chịu với mùi của đám mụn thủy đậu mới lành, nhưng tôi vẫn lao vào lòng anh. Tôi sợ, nếu bị bỏ đói âu yếm lâu quá, tâm hồn tôi sẽ càng chai sạn, ít cảm xúc. Khi vợ chồng không còn cảm xúc, không thiết tha âu yếm nhau nữa, hạnh phúc cũng khó lòng ở lại!
Xích lại gần nhau để tình cảm vợ chồng thêm mặn nồng Mai Anh (TP. HCM)
Ảnh mang tính chất minh họa – Theo Tiếp Thị Gia Đình