Kỹ sư người Nhật Bản tên là Shizuo Shinoda, khi sử dụng chiếc máy ủi đất đã vô tình tạo nên những vết xướt trên đường. Sau đó, khi lái xe qua những vết xướt này, ông vô tình nhận ra âm thanh phát ra từ ô tô nghe giống như một giai điệu nhạc.
Năm 2007, một nhóm các kỹ sư đến từ Viện Nghiên cứu công nghiệp Hokkaido đã tinh giản lại bản thiết kế của ông Shinoda và xây dựng các con đường âm nhạc ở Nhật Bản. Tùy thuộc vào khoảng cách các rãnh sâu trên mặt đường, xe cộ đi qua sẽ tạo nên âm thanh cao thấp khác nhau. Các rãnh càng gần nhau, âm thanh sẽ càng cao. Đặc biệt, yếu tố quan trọng quyết định âm thanh phát ra còn phụ thuộc vào tốc độ xe.
Hiện nay, ở Nhật Bản có bốn con đường âm nhạc ở Nhật Bản ở Hokkaido, Wakayama, Shizuoka và Gunma. Mỗi con đường này tạo nên một âm điệu khác nhau. Mỗi con đường có chiều dài từ 175−250m và được thiết kế hàng ngàn rãnh sâu. Ngoài biển chỉ đường, những con đường âm nhạc này còn được đánh dấu bởi những nốt nhạc đầy màu sắc được vẽ trên bề mặt đường.
Các đường rãnh không nằm ở giữa đường mà thuộc bên lề để người tài xế có thể lựa chọn đi qua hoặc tránh nó. Muốn nghe âm thanh phát ra, người điều kiển xe phải đóng cửa sổ ô tô và duy trì ở tốc độ 28mph, giữ một bánh xe đi trên đường rãnh. Nếu lái xe quá nhanh, âm thanh nghe như tua băng về phía trước. Lái xe quá chậm mang tác dụng ngược lại.
Tuy nhiên, con đường âm nhạc đầu tiên lại không phải ở Nhật Bản. Trước đó, vào tháng 10−1995, hai nghệ sỹ người Đan Mạch là Steen Krarup Jensen và Jakob Freud-Magnus đã thiết kế kiểu đường này ở Gylling. Con đường được đặt tên “Asphaltophone”. Sau đó, ý tưởng con đường âm nhạc được lan truyền sang các nước khác như Hàn Quốc, Mỹ. Những con đường âm nhạc này đã giúp cho rất nhiều tài xế lái xe tỉnh táo trên mỗi chặng đường.
Tiếp Thị Gia Đình