Cuộc phẫu thuật cấy ghép khuôn mặt tiến hành tại Trung tâm y tế Đại học New York trong khoảng thời gian 26 giờ, với sự tham gia của 100 bác sỹ, y tá và nhân viên hỗ trợ.
Người nhận mặt là lính cứu hỏa Patrick Hardison, người đã mất hoàn toàn khuôn mặt trong một lần làm nhiệm vụ năm 2001. Khi đó, một phần trần nhà sập xuống, hủy hoại toàn bộ khuôn mặt, cổ và thân trên của Hardison. Khuôn mặt của anh trước khi được cấy ghép là kết quả của hơn 70 ca phẫu thuật để giúp anh có thể trở lại cuộc sống bình thường.
Trường hợp của Hardison đã thu hút sự chú ý của bác sỹ Eduardo D. Rodriguez, người đứng đầu trong nghiên cứu về các ca cấy ghép mặt. Ông quyết định hỗ trợ Hardison tái tạo lại khuôn mặt.
Người hiến mặt là David P.Rodebaugh, một nghệ sỹ, đồng thời là một tay đua xe đạp ở New York, đã mất trong một tai nạn xe đạp.
Để xác định hình dạng hoàn chỉnh của khuôn mặt, Rodriguez và đồng nghiệp tiến hành thiết kế các mô hình 3D để đảm bảo các phần trên mặt của người hiến tặng phù hợp với khung sọ của Harrison. Các dụng cụ hỗ trợ được sử dụng để tái tạo cấu trúc khuôn mặt và phần mũi, cằm, má.
Phẫu thuật cấy ghép khuôn mặt không hoàn toàn là việc gắn khuôn mặt và da đầu của người hiến tặng và người nhận như một mặt nạ, mà mọi thứ cần phải có sự kết nối hoàn chỉnh để người nhận có thể hoạt động bình thường và khôi phục chức năng của các giác quan.
Hardison phải mất ba tháng để khôi phục sau ca phẫu thuật. Anh đã phải trải qua nhiều lần tập vật lý trị liệu để khôi phục sự hoạt động và khả năng chịu đựng của các bộ phận trên mặt. Anh cũng phải học lại cách nói và nhai thức ăn. Anh đã có thể cạo râu lần đầu sau 14 năm, và mục tiêu tiếp theo của anh là có thể lái xe trên đường trở lại.
Tiếp Thị Gia Đình