Ngày đầu tiên nhập học, Hiếu đã đi xin làm gia sư để giảm gánh nặng cho mẹ
Căn nhà nhỏ của em Bùi Trung Hiếu lọt thỏm giữa xóm núi nghèo của xã Thanh Sơn, huyện Kim Bảng, tỉnh Hà Nam. Những tia nắng hanh hao buông xuống khiến căn nhà thêm cô liêu giữa triền núi đá cao vợi. Ở đây, người ta khai thác đá đêm ngày nên xe cộ, nhà cửa, đồ đạc luôn phủ lớp bụi dày.
Nhiều gia đình phải bỏ làng đi nơi khác vì không chịu nổi tiếng mìn nổ ầm ì mỗi ngày. Dù đã đọc trước lá thư của anh Đinh Quang Hoạch, một đồng hương của Hiếu, gửi tới, nhưng chúng tôi vẫn không khỏi xót xa khi tới thăm nhà em. Cô Trịnh Thị Hà, bác của Hiếu, chỉ chúng tôi xem tấm ảnh mẹ Hiếu treo trên tường rồi kể về gia cảnh của em.
MỒ CÔI TỘI LẮM AI ƠI
Bố Hiếu bỏ đi biệt tăm từ khi em còn ẵm ngửa. Không có ruộng đất, mẹ em dựng tạm tiệm cắt tóc ven đường và làm đủ nghề để nuôi con. Khi Hiếu học lớp 7, mẹ sinh thêm cho Hiếu cậu em khác cha. Thương hoàn cảnh của Hiếu, bác Hà nhận em làm con nuôi. Năm Hiếu lên lớp 12, mẹ đột ngột bị cảm.
Sáng Hiếu đi học, mẹ vẫn còn ngủ nhưng không ngờ mẹ không thức dậy nữa. Năm ấy, em Thành, mới học lớp 1, ngây thơ bảo: “Mẹ đang ngủ đấy”. Hai anh em thành trẻ mồ côi từ ấy. Đã có lúc Hiếu muốn buông bỏ tất cả nhưng nghĩ đến sự cưu mang của mẹ nuôi, đứa em còn thơ dại, Hiếu lại cố gượng dậy.
KHÔNG PHỤ LÒNG MẸ
Thương mẹ nuôi đau yếu do phải làm việc nặng nhọc, ngoài giờ học trên lớp, Hiếu cùng mẹ đi giao than cho các gia đình lân cận. Chở thùng than bằng chiếc xe đạp cũ rích, mẹ lái phía trước, Hiếu đẩy đằng sau. Bóng hai mẹ con đổ dài trên những con dốc gập ghềnh đá dăm. Mỗi viên than lãi 200 đồng, ngày nào nhiều thì mẹ con Hiếu giao được khoảng 150 viên. Chạy ăn từng bữa nơi xóm núi đá nghèo khắc nghiệt, vì thế bữa cơm của ba mẹ con chỉ có rau và đậu phụ, cả tháng may ra được hai bữa cơm có thịt. Chiếc áo học trò của Hiếu ngả màu cháo lòng vì ám bụi than, nhưng em chẳng dám mơ có tấm áo mới.
Sợ Hiếu nản lòng, cô Hà thường động viên: “Mẹ nghèo nhưng sẽ cố cho con cái chữ. Chỉ có học hành mới nên người con ạ”. Không phụ lòng mẹ, 12 năm học phổ thông, Hiếu đều đạt học sinh giỏi. Tổng kết năm lớp 12 của Hiếu được 8,7 điểm và đạt giải ba học sinh giỏi môn Vật lý tỉnh Hà Nam.
Kỳ thi THPT Quốc gia 2015, ngoài đỗ đợt xét tuyển riêng của Đại học Quốc gia Hà Nội, Bùi Trung Hiếu đỗ đợt 1 nhóm ngành KT22, Công nghệ thông tin, Đại học Bách khoa Hà Nội với điểm số ấn tượng: Toán 9, Lý 8,5, Hóa 8,25, Văn 7,5, Anh 8,75 – cao thứ hai toàn tỉnh Hà Nam. Thành quả đó đã thắp lên ước mơ trở thành kỹ sư công nghệ thông tin giỏi trong tâm trí cậu học trò nghèo.
Ngày biết tin Hiếu đỗ đại học, cô Hà vừa mừng vừa lo. Gánh nặng lại một lần nữa dồn lên vai người phụ nữ khắc khổ, khi Hiếu phải trọ học ở Hà Nội và em Thành vừa lên lớp hai. Ngoài đi giao than, cô Hà còn xin đi rửa bát và dọn vệ sinh tại căng tin nhà máy xi măng Bút Sơn. Cô làm ngày làm đêm nhưng tổng thu nhập mỗi tháng chỉ ngót nghét 3 triệu đồng. Cô dành 2 triệu đồng để Hiếu ăn học ở Hà Nội. Số tiền còn lại, cô và em Thành ở nhà co kéo chi tiêu cho cả tháng.
Thương mẹ vất vả nên ngay ngày đầu nhập học, Hiếu đã đi xin làm gia sư. Cầm những đồng tiền mặn chát mồ hôi của mẹ, Hiếu càng quyết tâm học thật tốt. Số phận như đang thử thách em, nhưng tôi tin bằng nghị lực em sẽ thực hiện được ước mơ của mình.
Thông tin thêm
• Em Bùi Trung Hiếu, sinh năm 1997, hiện là sinh viên năm thứ nhất, ngành KT22, Đại học Bách khoa Hà Nội.
• Dù hoàn cảnh rất khó khăn nhưng Hiếu đã đạt nhiều giải thưởng trong các kỳ thi học sinh giỏi toàn tỉnh Hà Nam: Giải ba học sinh giỏi IOE lớp 11, Giải Khuyến khích học sinh giỏi môn tiếng Anh lớp 11, Giải khuyến khích môn Tin học lớp 12. Với điểm số cao thứ hai toàn tỉnh Hà Nam trong kỳ thi THPT Quốc gia năm 2015, Hiếu đã được nhận giải thưởng Hoa Trạng Nguyên năm 2015.
• Để động viên tiếp sức cho Hiếu đến trường, tạp chí TTGĐ đã quyết định cấp học bổng trị giá 9 triệu đồng/ năm từ tháng 11–2015 đến tháng 10–2016 (mỗi tháng 750.000 đồng). Mọi tấm lòng giúp đỡ, sẻ chia với hoàn cảnh của Hiếu xin liên hệ qua số 096 200 9692.
Bài: THU HÀ