Bố mẹ lấy nhau 12 năm mới sinh tôi. Vì thế từ khi lọt lòng cho đến bây giờ, đã 28 tuổi, tôi vẫn được mẹ cưng chiều. Mẹ không cho tôi ra vườn hái rau vì sợ giẫm phải rắn, rít hoặc mẻ sành; không cho tôi rửa bát vì sợ tôi ướt nước rồi ốm. Vì thế khi học hết cấp hai, tôi vẫn không biết nấu cơm, giặt quần áo.
Ngày tôi xuống Hà Nội nhập học, bố mẹ xin nghỉ việc một tuần để đi cùng, mua cho tôi chăn, chiếu đến xà phòng, rồi còn gửi người quen. Tôi được ưu tiên cái giường ở vị trí đẹp nhất phòng. Mẹ lấy lòng các bạn cùng phòng của tôi bằng những lời dịu ngọt và quà tặng để tôi được giúp đỡ.
XA VÒNG TAY MẸ
Năm học thứ ba, tôi có người yêu ở cùng khu ký túc xá, học trên tôi một khóa. Anh cũng thuộc dạng “công tử bột”. Ngày anh ra trường về quê làm việc theo ý của bố mẹ, chúng tôi chấp nhận chia tay. Một năm sau, tôi tốt nghiệp đại học. Bố mẹ mua cho tôi căn hộ chung cư 80m² ở khu đô thị Định Công. Có nhà riêng, có xe máy đẹp rồi nhưng tôi vẫn chưa đi làm. Tôi hẹn hò với vài người nhưng các mối quan hệ đều chẳng có kết thúc tốt đẹp. Một buổi chiều, người yêu cũ liên lạc với tôi. Anh cho biết đã ly hôn vợ sau bốn tháng kết hôn vì không hợp tính.
Sau vài tháng hẹn hò, tôi nhận lời nối lại tình xưa. Tôi nhận ra mình vẫn còn nhiều tình cảm với anh và chỉ có anh là người hiểu và chấp nhận những nhược điểm của tôi. Chúng tôi kết hôn. Mẹ chồng cũng đồng tình với đề nghị của mẹ tôi là cứ để tôi ở nhà sinh con, chăm con, chưa đi làm vội. Gia đình nhà chồng tôi có nhà biệt thự, hai ô-tô. Gia đình khá giả nhưng ông bà không cho tôi đồng nào để chi tiêu. Lương chồng tôi chỉ đủ nuôi xe ô-tô và tụ tập bạn bè. Sau khi tôi sinh con, mỗi tháng mẹ tôi lại gửi 7 triệu đồng để tôi trang trải.
Càng ngày, nhà chồng càng ghẻ lạnh với tôi. Mẹ tôi nghĩ rằng tôi bị nhà chồng xem thường là vì không đi làm, không có thu nhập. Mẹ đã gọi điện mời ông bà thông gia và vợ chồng tôi lên nhà ở Hòa Bình chơi một ngày. Hôm đó mẹ làm cỗ rất to, đến bố mẹ chồng tôi cũng ngỡ ngàng. Cuối ngày, mẹ tôi thưa chuyện rằng ông bà đã bán căn hộ ở Hà Nội và toàn bộ số tiền đó sẽ cho vợ chồng tôi lấy vốn làm ăn và coi như đó là của hồi môn mẹ cho con gái ngày lấy chồng. Tôi không ngủ được mấy đêm liền sau việc đó. Tôi tỏ ra vui mừng trước mặt mẹ nhưng trong lòng thầm trách sao bố mẹ quyết định việc đó mà không hỏi ý tôi. Ngôi nhà đó là toàn bộ vốn liếng của bố mẹ, lâu nay mẹ vẫn cho thuê rồi gửi tiền cho tôi mỗi tháng. Bây giờ chỉ để lấy lòng nhà chồng ham tiền mà bố mẹ tôi phải bán.
Lúc này, thái độ bố mẹ chồng đối với tôi khác hẳn, tươi tỉnh và vồn vã hơn. Chồng tôi thì cố chiều chuộng, lấy lòng tôi hơn và đưa ra đề nghị đổi xe. Lòng tôi ngổn ngang vì cứ có cảm giác nhà chồng ham tiền, lại thêm day dứt vì làm khổ bố mẹ quá nhiều. Mẹ muốn dùng hai tỷ đồng để đổi cho tôi có được hạnh phúc, nhưng tôi sợ rằng tiền hết thì hạnh phúc cũng không còn. Tôi thấy mình làm khổ mẹ nhiều quá, không biết làm sao để mẹ yên lòng bây giờ?
Bạn có ý kiến về các trang bài trong số báo này? Bạn có tình huống cần giải quyết? Mời bạn gửi về cho chúng tôi qua e-mail: contact.tiepthigiadinh@sunflowermedia.vn. Tòa soạn sẽ có nhuận bút cho bài được đăng.
Bài: Khánh Ngọc