Bị chồng phát hiện ngoại tình, vợ tôi còn thách thức đòi ly hôn

Những tư vấn hữu ích sẽ được chọn đăng trên số mới nhất của Tiếp Thị Gia Đình và được nhận nhuận bút theo quy định của tòa soạn

Tôi đã rước về một người em kết nghĩa, yêu thương hết lòng để rồi, chính thằng em đó lại lén lút với vợ tôi, làm tan nát gia đình tôi. Bị chồng phát hiện ngoại tình, vợ tôi còn thách thức đòi ly hôn. Cô ấy càng làm thế, tôi không muốn ly hôn.

Cả đời tôi, chưa lúc nào tôi nghĩ mình bị vợ đâm đơn ly hôn! Dù chẳng quá đẹp trai nhưng tôi là người đàn ông biết chăm lo cho gia đình lại biết làm ăn. Tôi tự mở công ty vật liệu xây dựng ở nhà, một tay tự mua xe hơi, dựng nhà cao cửa rộng…

Vợ tôi kém chồng 5 tuổi, học đại học, sau khi tốt nghiệp thì về làng làm cô giáo dạy văn ở trường cấp 2, cách nhà chỉ 1km. Tôi và vợ luôn bên cạnh nhau mỗi ngày, lại tin vào tính nghiêm túc của người làm nghề giáo, suốt 8 năm sống cùng nhau, chưa một lần tôi nghi ngờ vợ.

Tôi có một khách hàng là bạn học chung cấp 1 và 2 của vợ tôi thường hay lấy hàng từ đại lý của tôi. Quen biết từ trước, tính tình cậu này lại niềm nở, có quyết tâm làm ăn, nói chuyện hợp nhau nên tôi và cậu ấy trở nên cực kỳ thân thiết. Vì là con một, không có anh, chị em, tôi coi cậu ấy như em trai mình.

Có miếng ngon, quà lạ, tôi cũng phải chia làm hai, gửi về cho vợ và con gái cậu ấy. Nhà cửa có hỏng hóc gì mà tôi bận, đàn bà không sửa được, tôi chỉ cần gọi điện một câu, cậu ấy chạy đến giúp đỡ ngay. Tình cảm gắn bó, chúng tôi còn làm lễ kết nghĩa anh em, mời họ hàng đến dự tiệc để chứng kiến cậu ấy bái lạy gia tiên, chính thức trở thành em trai trong gia đình.

Có một gia đình đủ đầy hạnh phúc với vợ đảm, con trai ngoan, lại có một cậu em kết nghĩa hết lòng hết sức vì anh chị, tôi cảm thấy mình hết sức yên tâm. Tôi ra sức giúp đỡ cậu em làm ăn, chi vốn cho cậu ấy phát triển kinh doanh và cũng có chút ỷ lại vào cậu em. Nhà có giỗ chạp, cúng bái, tôi nhờ cậu ấy đến nấu phụ vợ tôi. Con trai ốm, phải đi bệnh viện, cậu ấy cũng sẵn sàng lái xe đưa vợ và con tôi đi, thay tôi ở đó săn sóc như một người chú hoàn hảo.

Ấy thế nhưng, khi mối quan hệ anh em càng thân thiết, tôi thấy vợ tôi có thái độ ngày càng lạ. Cô ấy chê bai tôi kém thế này, thế kia và rất hay so sánh tôi “không bằng móng tay của thằng em”. Tôi muốn sáp vào gần gũi vợ, cô ấy gắt gỏng đẩy tôi ra, than “mệt quá, ngủ đi”. Có điều lạ là dạo này, cậu em kết nghĩa đến chơi nhà tôi rất thường xuyên, bất kể có tôi ở nhà hay không. Có lần, tôi đi Đà Nẵng 3 ngày, thì cả 3 ngày, vợ tôi đều gọi điện cho cậu ấy đến ngủ để trông nhà giùm và cũng để cô ấy bớt sợ.

Nhiều điều lạ khiến tôi sinh nghi và quyết tâm theo dõi động tĩnh của cả hai. Một lần, vợ tôi bảo lên Hà Nội họp lớp đại học, tôi liền nhờ cậu em lái xe đưa đi. Dĩ nhiên, tôi bám theo họ. Những gì tôi nhìn thấy tận mắt đã khiến tôi sốc tựa như bị… nhồi máu cơ tim.

Chưa kịp chạy lên đến Hà Nội, chỉ mới tới Hưng Yên, họ đã tấp ngay xe vào một khách sạn. Khi tôi xông vào, cả hai đang hành sự cuồng nhiệt như thể bị bỏ đói sex đến hàng chục năm. Tôi giận sôi sục, giơ tay tát thẳng vào mặt vợ và đạp thằng em kết nghĩa chúi vào tường.

Vợ tôi chẳng những không hối lỗi mà còn chạy ra can ngăn, không cho tôi đánh người tình. Phải cả tiếng sau, khi bình tĩnh lại, tôi bắt cả ba cùng ngồi xuống để trò chuyện. Thật ra, lúc đó, tôi muốn bỏ qua chuyện này, phần vì muốn giữ gia đình tôi và gia đình của cậu em, phần vì tôi thấy nhục nhã, không muốn có người thứ 4 biết chuyện tôi bị vợ và em kết nghĩa cắm sừng.

Nhưng cô ấy không chịu ngồi xuống giảng hòa. Đã bị chồng phát hiện ngoại tình, vợ tôi còn thách thức đòi ly hôn. Cô ấy còn nói: “Em không cần anh tha thứ. Anh có tha thứ hay không, em vẫn theo Tuấn mà thôi”. Điên hơn nữa, thằng em tôi thương như em ruột cũng năn nỉ tôi đừng chia cắt hai người họ vì anh ta đã chán vợ và “chỉ yêu chị ấy thôi”.

Từng câu từng chữ ấy, cái mặt câng câng, thách thức của hai người như ngàn vạn mũi dao đâm thẳng vào tim tôi. Càng căm hận, tôi càng không muốn ly hôn. Tôi muốn cô ấy và cả gã đàn ông kia cả đời phải sống trong sự hành hạ của tôi, chẳng thể thoát ra khỏi tay tôi để ung dung bên nhân tình…

Tôi nhất định sẽ không ly hôn, tôi muốn làm cho kẻ làm tổn thương tôi trả giá. Mặc kệ ai chê tôi ác, mặc kệ ai bảo tôi ích kỷ, tôi chấp nhận tất. Con hổ bị đâm một lần sẽ muốn chạy trốn, cho qua nhưng nếu có người rượt đuổi nó, đâm nó phát đau đớn nữa, thế nào nó cũng phải quay lại tấn công, phòng vệ mà thôi!

Bây giờ trong tâm trí tôi chỉ còn lại lòng căm hận, tôi không biết tôi làm vậy liệu có đúng không? Tôi cũng không biết mình có nên giải thoát để cho họ hạnh phúc? Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên.


Hãy chia sẻ góc nhìn của bạn về vấn đề trên bằng cách viết vào khung hoặc ô BÌNH LUẬN bên dưới. Những ý kiến hay nhất được chọn đăng trên tạp chí Tiếp Thị Gia Đình sẽ nhận được nhuận bút theo quy định của tòa soạn.

  • Bạn vui lòng cung cấp thông tin chính xác để tạp chí Tiếp Thị Gia Đình có thể liên lạc với bạn nhanh nhất nếu tình huống và/hoặc câu giải đáp của bạn được chọn đăng trên tạp chí.

Tiếp Thị Gia Đình

Đừng bỏ qua