Tôi quen người bạn gái này vừa tròn 7 tháng, chính thức yêu nhau mới gần 3 tháng, nhờ bạn bè mai mối. Cô ấy sinh năm 1980, nhan sắc “thường thường bậc trung”’, chân không dài lắm, ví cũng chẳng cộm tiền vì cô ấy chỉ là một giáo viên cấp 2, môn địa lý. Tuy nhiên, tất cả những điều đó không phải là vấn đề với tôi. Tôi vẫn yêu cô ấy dù cô ấy không phải là hoa hậu cũng chẳng phải nữ đại gia.
Trong những buổi đầu quen nhau, cô ấy thường nói về ước mơ của mình. Cô ấy nói, dù mình vất vả thế nào cũng mong muốn con cái sau này được sống ở những nơi đáng sống. Đó chỉ có thể là quận 2 hoặc quận 7. Tôi không hề nghĩ bạn gái đào mỏ mà còn cảm thấy cô ấy là con người giàu lý tưởng, biết nghĩ cho tương lai và càng yêu cô ấy hơn.
Nhưng suy nghĩ đó của tôi hình như chưa chính xác! Vừa chính thức yêu nhau, tôi chưa hề nhắc đến chuyện cưới xin, cô ấy đã nôn nóng bảo tôi phải mua nhà riêng. Cô ấy đi sưu tập đủ loại căn hộ cao cấp, thêm cả vài lô đất ở khu vực quận 2 và quận 7 rồi hối tôi cùng đi thăm quan và chọn mua.
Nếu cô ấy chỉ nói một lần, tôi có thể nghĩ rằng cô ấy đang thực sự muốn tiến tới hôn nhân với tôi. Tuy nhiên, ngày nào gặp nhau cô ấy cũng nhắc đến chuyện nhà cửa, tôi cảm thấy như mình đang bị đào mỏ. Tôi “căng” quá, nói thẳng: “Anh chỉ là một người kinh doanh nhỏ, chưa có đủ tiền để mua được căn hộ cao cấp ở những nơi em mong muốn. Cưới nhau vài năm rồi mua nhà có gì là chậm trễ đâu”.
Sau tuyên bố đó, tôi thấy cô ấy lạnh nhạt hẳn. Những buổi hẹn hò ít hơn, cô ấy cũng không tới nhà nấu cơm cuối tuần cho tôi như trước đó. Qua bạn bè, tôi biết, cô ấy đang qua lại với một người giàu có làm trong ngành địa chính. Do chưa rõ ràng nên tôi vẫn qua lại với cô ấy.
Trong một buổi họp lớp vừa rồi, bạn gái tôi từng là người yêu cũ của một đại gia ngành thực phẩm chức năng trong lớp của tôi. Tuy vậy, cũng giống như tôi, sau khi yêu nhau thời gian ngắn, cô ấy đã đòi mua nhà, mua xe nên cậu bạn của tôi… chạy thẳng. Cậu ấy đùa: “Tao đánh hơi thấy mùi bạn gái đào mỏ nhanh lắm. Giờ thì mày hiểu vì sao đến giờ, sau 5 năm yêu tao, cô ấy vẫn phải đi tìm bạn trai rồi đó. Mày đừng dại dính vào”.
Về nhà, tôi cứ nghĩ mãi về câu nói của cậu bạn. Tôi thực sự yêu cô ấy, cảm thấy trống vắng nếu thiếu cô ấy nhưng lại sợ, cô ấy đến với tôi không phải vì tình yêu, chỉ vì tiền bạc, nhà cửa. Có lúc, tôi nghĩ nên nói chuyện thẳng thắn với cô ấy nhưng tôi biết chắc rằng, sẽ chẳng cô gái nào chịu thừa nhận.
Vậy có cách nào làm rõ bộ mặt cô bạn gái đào mỏ vì tôi không muốn chia tay mà không rõ lý do. Mong mọi người giúp tôi kế sách.
Hãy chia sẻ góc nhìn của bạn về vấn đề trên bằng cách viết vào khung hoặc ô BÌNH LUẬN bên dưới. Những ý kiến hay nhất được chọn đăng trên tạp chí Tiếp Thị Gia Đình sẽ nhận được nhuận bút theo quy định của tòa soạn.
Tiếp Thị Gia Đình