Kim Hòa: Hãy để thế giới cười cùng ta

Những bản thảo, những giờ dạy giờ đây là động lực, là niềm vui sống của Kim Hòa. Với cô, nụ cười chính là vũ khí để triệt tiêu những khó khăn và bệnh tật

“Khi bạn cười, cả thế giới cười cùng bạn. Khi bạn khóc, bạn chỉ khóc một mình”. Tôi hay cười lắm, rất thích cười. Có ai đó nói với tôi rằng: “Nụ cười của bạn rất đẹp”. Đúng rồi, nụ cười nào mà chẳng đẹp cơ chứ? Với tôi, nụ cười còn là vũ khí để triệt tiêu những khó khăn và bệnh tật.

NGƯỜI MAY MẮN

Tôi cho mình là một người may mắn, chắc chắn là như vậy. Nếu không may mắn, hôm nay tôi đã chẳng thể bước đi trên đôi chân của mình, viết ra những cuốn sách bằng chính bàn tay và khối óc mình.

Người ta thường quan tâm tôi bằng cách: “Cánh tay em bị sao vậy?” và tôi sẵn sàng kể cho họ nghe. Rằng ngày nhỏ căn bệnh bại liệt tấn công tôi. Hai năm ròng cha mẹ kiên trì chạy chữa, tôi đã có thể ngồi dậy và tự đi. Di chứng là hai cánh tay của tôi. Tay phải bị liệt hoàn toàn, tay trái bị co rút ở phần khớp vai nên vận động không được bình thường. Tuy nhiên, tôi thấy mình vẫn còn may mắn.

3414_icon_kimhoa_02Bởi vì trải qua những ốm đau bệnh tật, tôi mới hiểu rằng cuộc đời này đáng quý biết bao. Ai đó từng nói: “May mắn là khi biết mình đang sống, biết yêu thương, được thỏa mãn đam mê và ước vọng bằng chính sự nỗ lực của mình”.

Khi còn là thiếu nữ, tôi đã say mê văn chương. Tốt nghiệp phổ thông, tôi nộp đơn vào khoa Báo chí, Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn TP. HCM. Trước ngày lên Sài Gòn thi, tôi không may gặp tai nạn giao thông, kỳ thi dở dang.

Năm đó tôi theo học trường Cao đẳng Kinh tế Đối ngoại TP. HCM nhờ giải khuyến khích môn Văn quốc gia. Ra trường, tôi ở lại Sài Gòn, tìm việc phù hợp, nhưng cuộc sống bấp bênh khiến tôi khó bám trụ.

TỪ NHỮNG ĐÓA MÔI CƯỜI ĐẾN NHỮNG TRANG SÁCH

Về quê, suốt một thời gian dài tôi không tìm được việc nào, từ đó tôi nghĩ đến sự thiệt thòi của những đứa trẻ quê mình. Ở quê tôi, người dân còn nghèo, cha mẹ lo việc buôn gánh bán bưng, chuyện học hành của con trẻ chưa được coi trọng. Tôi quyết định mở lớp học cho các em. Tôi cho các em một người chị biết lắng nghe, mang đến tiếng cười cho các em và ngược lại tôi hạnh phúc khi có đến vài chục em nhỏ vây quanh.

Thế rồi một căn bệnh khác ập đến với tôi. Bệnh đau cột sống. Từ đó những trang viết bắt đầu hình thành. Tôi nhận ra đó chính là cứu cánh, tiếp cho tôi thêm sức mạnh trong những ngày oằn mình chống chọi bệnh tật. Tôi viết miệt mài và những đứa con tinh thần của tôi đã chào đời: Tay chị tay em, bộ sách Hành trình biến đổi, Nho đắng và cuốn mới nhất là Cơn lũ vẫn chưa qua. Đó là đứa con trưởng thành nhất của tôi đến lúc này.

THÔNG TIN THÊM
√ Nguyễn Thị Kim Hòa sinh năm 1984 tại Phan Rang, Ninh Thuận. Hiện lớp học tình thương của Hòa có khoảng 50 em chia thành năm lớp. Học trò của Hòa được học chương trình Toán và Tiếng Việt của bậc tiểu học. Một số ít là các em cấp hai học môn tiếng Anh.

Theo Tiếp Thị Gia Đình

Đừng bỏ qua