Đến hẹn lại lên, cứ đến ngày lễ 20-10 hàng năm là công ty tôi bắt đầu ồn ào bởi các đồng nghiệp nam cứ kiện tụng. Cánh phụ nữ thì vùng lên đòi quyền lợi vì các ông sướng quá rồi thì còn than cái nổi gì. Một năm phụ nữ chỉ có hai ngày còn tất cả các ngày còn lại dành hết cho mấy ông …Hôm họp mặt kỷ niệm ngày 20-10. Chị trưởng ban chấp hành công đoàn bỗng nêu ra một câu hỏi: Trong mắt chị em thì đàn ông đẹp nhất khi nào?. Ưu tiên cho cánh đàn ông trả lời trước thì 10 ông hết 9 ông trả lời rằng; “ Trong con mắt phụ nữ, đàn ông đẹp nhất là lúc đưa tiền lương cho vợ…”.
Câu hỏi được chuyển qua cho cánh phụ nữ thì một em mới lấy chồng trả lời rằng; Trong con mắt em, hình ảnh đàn ông đẹp nhất là lúc giúp vợ rửa chén và phơi quần áo. Nhiều tiếng ồ ồ vang lên. Một em đang có con nhỏ thì trả lời rằng; Đối với em, hình ảnh đàn ông đẹp nhất là lúc cho con ăn và ru con ngủ. Lại nhiều tiếng ồ ồ vang lên; không khí bắt đầu ồn ào khi có thêm nhiều câu trả lời khác như: Đàn ông đẹp nhất lúc tặng hoa cho vợ. Đàn ông đẹp nhất lúc xuất hiện ở cổng nhà sau giờ làm việc. Đàn ông đẹp nhất lúc uống trà nói chuyện cùng bố mẹ vợ…
Càng lúc không khí càng náo nhiệt và chỉ lắng xuống khi nghe lời tâm sự của một chị phụ nữ lớn tuổi nhất công ty và chuẩn bị về hưu; Con gái chị thuộc tuyp phụ nữ hiện đại. Quan điểm sống của con là nam nữ bình quyền. Chồng làm việc nhà được thì vợ ra ngoài kiếm tiền là chuyện bình thường. Con gái chị nhiệt liệt tán thành tuyp phụ nữ không xem nhà bếp là của riêng mình; mà là của chung của cả hai vợ chồng. Con hoàn toàn tẩy chay kiểu đàn ông hay dùng bạo lực; mà nếu anh dùng bạo lực được thì tui đây là nữ giới vẫn dùng tốt bạo lực.
Vậy nên trước khi lấy chồng con gái đã học đến đai đen Karate. Cuối cùng người con chọn làm chồng là một chàng tây thành đạt; một tình yêu không biên giới; hạnh phúc đích thực như lời con gái nói với nét mặt đầy mãn nguyện. Khi biết con gái chuẩn bị lấy chồng là dân tây; họ hàng nhà chị mừng lắm, nghĩ con vớ được quả bẫm. Hôm chuẩn bị đám cưới họ hàng nhà gái đòi hỏi gia đình nhà trai phải đón dâu bằng xe xịn; đãi khách ở khách sạn xịn nhất vì cưới tây cơ mà phải hoàng tráng chứ nhưng con gái nhất quyết không chịu; chỉ làm gọn nhẹ ấm cúng chủ yếu theo lễ cưới truyền thống Việt Nam mà thôi.
Con gái còn yêu cầu không rườm rà, không mời nhiều khách vì nhà trai sẽ rất ngạc nhiên nếu đám cưới là một bữa tiệc ngàn ngạt người ăn ăn; uống uống, rồi còn dô dô 100%… Chị ức lắm, là đứa con đầu tiên lập gia đình vậy mà khách mời phải hết sức hạn chế. Ở nước ngoài người dân phải sống tự lập từ khi còn rất trẻ; tài chính thì rạch ròi. Con gái chị rất hiểu quan điểm khác nhau này giữa tây và ta nên hai vợ chồng chẳng bao giờ cãi nhau. Hai vợ chồng con gái cuối tuần rủ nhau đi bar vì đó là một nhu cầu tối thiểu của dân tây.
Mỗi lần chị đi ra đường là mọi người lại chỉ chỏ hay xầm xì: Bà đó giàu lắm, rể bả là tây đó. Mỗi khi chị mua cái gì thì thế nào cũng bị bán đắt. Nếu chị mặc cả thì sẽ bị nói mát mẻ là; “ Có rể tây mà thế à” hay như chị đi xe ôm cũng bị trả nhiều tiền hơn người khác; lý do là họ bảo chị có rể là dân tây thì tất nhiên phải giàu có chặt một tí cũng không sao.
Họ đâu biết rằng rể tây phải làm việc cật lực; đêm nào cũng làm việc đến 12 giờ khuya. Chị mới mua chiếc áo hàng hiệu; vậy là hàng xóm thốt lên: “ Rể tây mua cho đấy à, sướng thế…”. Họ đâu biết rằng người tây chi tiêu; quản lý đồng tiền rất rạch ròi vì theo quan điểm dân tây: tiền nong là vấn đề cá nhân; của ai thì người ấy hưởng và sống rất tiết kiệm để có tiền đi du lịch vào các dịp nghỉ lễ và luôn dành một khoảng phòng trường hợp rủi ro.
Khi bắt đầu kết hôn, cả hai vợ chồng con gái ngồi lại nói chuyện thẳng thắn về những vấn đề chung; tất nhiên là cả vấn đề tiền bạc, cái gì chi chung cho cả hai thì sẽ là anh một nửa; và em một nửa nhưng cũng có khi hai người thay nhau trả cho tình cảm hơn mà thôi. Không biết từ đâu đã xuất hiện cái quan niệm lỗi thời; cứ dân tây thì chắc chắn phải giàu có. Tất nhiên nếu bạn đem đồng đôla so với đồng Việt Nam thì mức lương của dân tây là hàng khủng; cao ngất ngưởng. Nhưng nếu so với mức lương chung của nhiều nước trên thế giới thì nó có thể cũng thường thôi.
Tất nhiên gia đình con gái luôn dân chủ bình đẳng, tôn trọng lẫn nhau; cuộc sống vợ chồng thật ấm áp, hai vợ chồng thay nhau vào bếp. Mọi việc diễn ra khá ổn và mọi thứ thật giản đơn vì chồng tây là người rất yêu vợ. Con gái cảm thấy hạnh phúc, thỏa mãn về cuộc hôn nhân của mình. Sẽ không có chuyện gì để nói nếu ngày chủ nhật hôm ấy chị không ghé thăm đột xuất khi con gái đang ngồi xem ti vi còn rể tây thì đang nấu ăn ở trong bếp.
Chị là một người phụ nữ Việt Nam truyền thống; và một điều nữa là rể tây đã không được lòng chị ngay từ hôm ra mắt kia; đơn giản vì chị không thích rể tây vì sợ con gái đi theo chồng ra nước ngoài sinh sống sẽ hun hút ngày trở về bên cạnh mẹ, sẽ tuột mất một đứa con. Ngày đầu tiên nhìn thấy chàng rể tây; cả nhà ai cũng trố mắt nhìn và bật cười khi nghe giọng lớ lớ, bập bẹ của anh. Nhìn con rể tây luống cuống thắp hương vái lạy trên bàn thờ tổ tiên; nét mặt căng thẳng đến tội nghiệp, chị cứ thấy chạnh lòng.
Vậy mà hôm đó, chị tròn xoe cả mắt thán phục khi nhìn thấy chàng rể tây giản dị; thoải mái trong quần shorts áo phông loay hoay ở bếp một mình. Rể tây tất bật trong bếp trông mới hiền lành; và dịu dàng làm sao và đó là hình ảnh đàn ông đẹp nhất mà bây giờ chị mới nhận thấy. Chị còn cố tình đứng cạnh bếp nói chuyện thỉnh thoảng vô duyên liếc nhìn rể tây rồi nghĩ vớ vẩn; “Nếu mà mình nhìn thấy thằng con trai của mình đang hì hục nấu ăn cho vợ; mà con vợ nó thì cứ nằm chình ình ra đó xem ti vi không chịu làm gì cả thì sao nhỉ? Trời ơi, chắc là mình nổi cơn tam bành tống con dâu ra khỏi cửa…”.
Chị chỉ mới tưởng tượng ra vậy thôi mà đã nuốt cục tức vào trong; còn nghĩ rằng con gái lấn lướt chồng tây; có khi đã xảy ra một trận cãi nhau inh ỏi về việc ai vào bếp rồi cũng nên. Vậy rồi chỉ sau đó ít phút bữa ăn đã hoàn thành; con gái chỉ có mỗi một việc dọn bàn ăn trong khi rể tây thì chuẩn bị nước uống; tất nhiên là chị cũng được mời ở lại dùng bữa. Chị vừa ăn vừa xuýt xoa ngon quá, mắt thì rơm rớm nước. Ăn xong thì trời mưa to nên chị đành ngủ lại theo lời mời của rễ tây. Sáng ra khi con gái còn đang say giấc nồng; rể tây đã dậy lăn ra lau dọn cả ngôi nhà và đây là hình ảnh đẹp thứ hai về đàn ông trong con mắt chị.
Kể chuyện xong chị còn mạnh miệng bảo rằng. Quan điểm sống của những người phụ nữ hiện đại như con gái chị có khi lại tốt. Trong đời người phụ nữ, hạnh phúc nhất có lẽ là được đàn ông nấu cho ăn. Cuộc đời của chị; đây là lần đầu tiên được đàn ông nấu cho ăn. Rất tiếc người đó không phải là chồng mà là rể; không phải đàn ông Việt mà lại là một chàng rể tây…
Đàn ông đẹp
Tiếp Thị Gia Đình