100 năm trước, phụ nữ Anh lần đầu tiên có quyền bầu cử. 100 năm sau, thủ tướng Anh là phụ nữ: Theresa May. Trong số báo Tiếp Thị Gia Đình mừng ngày 8–3 này; lẽ dĩ nhiên tôi muốn viết một điều gì đó về nữ quyền. Thế nhưng, nữ quyền với tôi, đôi khi vẫn còn là đề tài xa vời, lắm lúc quá… to tát và nâng cao quan điểm.
Tôi có một cô bạn thời đại học. Một ngày đẹp trời, bạn nhắn tin cho biết mình đang ở Thái Lan để học lặn. Cô bỏ lại công việc ở công ty nổi tiếng toàn cầu, từ giã cuộc sống an nhàn để theo đuổi đam mê: lặn. Giữa những khoảng nghỉ của các khóa học, bạn tôi nhận làm dịch giả cho các nhà xuất bản để kiếm tiền, tiếp tục giấc mơ dưới đáy biển.
Khi nghe câu chuyện này, sẽ có người bảo bạn tôi “điên”. Về phần tôi, tôi thực sự ngưỡng mộ bạn; ở dũng khí để bắt đầu một điều hoàn toàn mới mẻ; dù điều đó đồng nghĩa ta phải bỏ qua những an nhàn xưa, những nếp sống cũ. Với tôi, đó cũng là một trong những biểu hiện của nữ quyền; khi một người phụ nữ tự làm chủ cuộc đời; tự chịu trách nhiệm và có thể làm mọi điều họ muốn. Sau quyết định học lặn; Facebook bạn tôi giờ đây ngập tràn sắc màu với những thước phim sống động từ đại dương.
Nhìn bạn, tôi nghĩ rằng đã đến lúc chúng ta nên ngừng giáo dục cho những cô gái Việt rằng hạnh phúc của cuộc đời một người phụ nữ nằm ở việc lấy chồng sinh con. Cuộc sống của các em không nhất thiết phải xoay quanh những bữa cơm nấu cho chồng con; hay tâm trạng của em đừng nên phụ thuộc vào việc chồng… đi nhậu về sớm hay trễ. Chúng ta hãy nói với các em rằng: Đây là cuộc sống của con; hãy làm bất kỳ điều gì con cảm thấy hạnh phúc; và đừng quan tâm quá nhiều lời nói của thiên hạ.
Tiếp Thị Gia Đình chuyên đề mừng 8–3: Những nữ cường nhân
Nữ lãnh đạo đầu tiên của Đài Loan Thái Anh Văn (trang 24); cho rằng chồng con chỉ là một chọn lựa ở đời. Hãy tận hưởng cuộc sống; làm mọi điều mình muốn, và đừng để hôn nhân hay bất kỳ yếu tố bên ngoài nào cản trở con đường hạnh phúc của ta. Hai gương mặt Power Woman của Tiếp Thị Gia Đình kỳ này: Lê Thanh Trà (trang 20), Phạm Hải Hà (trang 22) cũng từ bỏ những an toàn thường nhật để đi tìm con đường mới; thỏa sức vẫy vùng với những ý tưởng của đời mình.
Ta có thể làm chủ cuộc đời mình. Ta có thể đòi công bằng với nam giới, nhưng bạn cũng đừng quên mình là phụ nữ. Ta có quyền tự thưởng cho mình những dịu ngọt của cuộc sống. Chẳng hạn như lâu lâu; ta cho phép mình nhâm nhi một que kem ngọt lành béo ngậy (trang 10); một món đồ nội thất “bánh bèo mong manh” (trang 36); một mẫu trang phục hồng để điểm tô cuộc sống (trang 46). Tâm sự của một cô gái từ giã cõi đời ở tuổi 26 (trang 78) cũng sẽ giúp bạn thêm yêu cuộc đời.
Cuộc sống vô thường; nên bạn đừng quá lo lắng về mọi thứ. Có một câu hát tôi rất thích trong ca khúc It’s a Man’s Man’s Man’s world: “This is a man’s world, this is a man’s world. But it wouldn’t be nothing, nothing without a woman or a girl. (Tạm dịch: Đây là thế giới của đàn ông. Nhưng sẽ chẳng là gì chẳng là gì khi thiếu đi người người phụ nữ hay một cô gái). Nếu không có phụ nữ chúng ta, loài người đã diệt vong từ lâu lắm rồi, chứ chẳng còn các anh đàn ông ở đấy… để mà đi giải cứu thế giới như hôm nay!
TRẦN THỊ QUỲNH HƯƠNG