Tuần rồi, một cảnh tượng ám ảnh tôi nhiều: trên đường đi làm về; trong cơn mưa nặng hạt của thành phố, tôi gặp một bà mẹ đón con đi học thêm. Thằng nhóc mệt khi vừa ra khỏi lớp học lúc 8 giờ tối; lưng mang cặp sách trĩu nặng, gục đầu lên vai mẹ ngủ ngon lành. Người mẹ, vừa oằn mình đỡ đứa con đang tuổi ăn tuổi lớn sau lưng; vừa gồng tay lái để chở con giữa cơn mưa nặng hạt. Ngay lúc ấy, trong đầu tôi không ngừng lặp đi lặp lại câu hỏi: “Tại sao hai mẹ con phải khổ sở đến thế?”.
Tháng Chín lại về. Trong ký ức của tôi, 5–9 là ngày khai giảng năm học mới. Trước đó, mùa hè của tôi là những ngày vui chơi bất tận với đám trẻ làng; ở quê nội và quê ngoại. Tôi hầu như không có khái niệm học hè. Thay vào đó, những ngày “đường làng quanh co, sông thu êm đềm. Thả diều đá bóng, nắng cháy giữa đồng”; mới là những kỷ niệm đẹp nhất tôi mang theo suốt cuộc đời.
Tiếp Thị Gia Đình số 17/2017 với nhiều trang bài hấp dẫn
Trong bức thư gửi con gái vừa chào đời vào tuần trước; ông chủ Mark Zuckerberg của Facebook viết rằng: “Con sẽ trở nên bận rộn khi trưởng thành; vì vậy bố hy vọng con sẽ dành thời gian để hít mùi hương của những bông hoa; đặt tất cả những chiếc lá con yêu thích vào chiếc làn của con… Tuổi thơ thật diệu kỳ. Con chỉ có thể làm trẻ con một lần duy nhất mà thôi, nên đừng lo lắng quá nhiều về tương lai. Hãy để bố mẹ đảm nhận phần lo lắng này”.
Nếu có thể, tôi hy vọng các em nhỏ sẽ có một tuổi thơ (hay ít nhất là một mùa hè) đúng nghĩa như thế. Bởi tôi nhận ra rằng, Mark Zuckerberg nói đúng. Nếu có thể, tôi hy vọng các vị phụ huynh hãy thôi phó thác những ước mơ của bản thân lên con em mình. Hãy thôi so sánh con mình và con người ta. Bởi, như lời thầy hiệu trưởng gửi đến các vị phụ huynh học sinh (trang 86): “Không phải chỉ kỹ sư, bác sĩ mới là những người hạnh phúc duy nhất trên thế giới này”. Đại học không phải là con đường duy nhất đi tới thành công.
Đại học không phải là con đường duy nhất đến thành công
Năm 15 tuổi, một cô bé vất vả làm việc trong các nhà máy để kiếm sống qua ngày. Hôm nay, cô ấy là Zhang Xin, nữ tỉ phú tự thân giàu nhất Trung Hoa (trang 18). Năm cuối cấp 3, Angela Minh Châu bỏ quê lên thành phố tìm kiếm cơ hội thay đổi cuộc sống. Giờ đây, cô đã là doanh nhân trẻ với trường dạy nghề thẩm mỹ đạt chuẩn quốc tế (trang 26). Phí Phương Anh (trang 60), từ những năm học cấp 3 đã theo đuổi sở thích làm mẫu ảnh, để rồi giờ đây, cô nàng là quán quân cuộc thi The Face khi tuổi đời mới 19.
Những tấm gương kể trên thành công, đâu phải bởi họ chăm học thêm, hay dành cả mùa hè để đi học thêm? (Tất nhiên, tôi không phủ nhận sức mạnh của tri thức). Họ thành công bởi dám ước mơ, dám thực hiện và không bao giờ mất đi niềm tin vào ước mơ của mình, dù đó có là ước mơ không liên quan đến học vấn.
TRẦN THỊ QUỲNH HƯƠNG