Truyện ngắn hay: Thế nên em cưới anh

Những người đàn ông em chia tay đều phạm những cái lỗi rất nhỏ mà hầu hết bạn bè em đều cho rằng đàn ông nào cũng vậy cả. Và mọi thứ đã khác từ khi gặp được anh

(Truyện ngắn hay) Anh Nam, mình cưới nhau nhé?
Nam đang mải cài lại latop cho bạn gái. Anh miệng ngậm chiếc bánh cua bơ, mắt chăm chú nhìn vào những dòng lệnh, tay gõ liên hồi.
– Anh có nghe em nói không, hay mình cưới nhau đi, anh tha hồ sửa máy cho em mà khỏi cần phải chạy hơn 20km mỗi khi máy tính em trục trặc.

Lần này thì Nam nghe rõ Hoa nói gì. Chữ “hả” của Nam đồng nghĩa với chiếc bánh cua bơ rơi thẳng xuống bàn phím. Nam gãi đầu gãi tai: “Anh tưởng anh phải quỳ gối cầu hôn em trong mưa chứ, đâu có dễ dàng như vậy được”. Hoa cười và khe khẽ ôm lấy anh…

Nam không nói về tương lai xa xôi,…

anh chỉ hỏi Hoa về kiểu áo cô dâu mà cô thích, loại hoa mà cô muốn có trong đám cưới và liệu chúng ta có nên chụp bộ ảnh cưới thật ngộ nghĩnh không? Giọng anh thủ thỉ bên tai cô như xoa dịu tiếng ầm ào của cơn mưa Sài Gòn cuối mùa đỏng đảnh. Không biết bao nhiêu buổi sáng cuối tuần như thế, anh đến thăm và mang cho cô những niềm hạnh phúc nho nhỏ. Một chàng trai đều đặn đón cô từ chỗ làm về nhà, buổi sáng thì lặng yên đứng chờ cô bên đường.

(Truyện ngắn hay) Nhiều lần, Hoa ngắm trộm người đàn ông có đôi mắt thật hiền đó từ cửa sổ phòng mình. Nam đứng đó, dưới gốc điệp già chờ cô, chậm rãi hút điếu thuốc. Một lần khói thuốc của anh khiến cô ho dữ dội, Nam quẳng điếu thuốc đi. Sau đó, Hoa không bao giờ thấy anh hút thuốc nữa. Cô để ý rằng chưa bao giờ Nam trong khi chờ cô mà tay chơi điện thoại. Cô biết, khoảnh khắc đó, cô là điều duy nhất anh trông ngóng.

Anh không sốt ruột, không thấy thời gian trôi qua vô nghĩa…

và anh cũng chẳng thèm quan tâm xem sáng nay Facebook đám bạn có cập nhật gì hay, võ sư truyền điện đã chịu đánh nhau với ông Tây Vịnh Xuân quyền chưa… Cô thích những người đàn ông dịu dàng, kiên nhẫn và tự chủ như Nam. Cô thích nhìn người đàn ông của mình khi xung quanh anh ta chẳng có ai, trống trải, chỉ có đời sống, những tiếng rao quà buổi sáng, mấy con chim dậy trễ hót tưng bừng trên tán lá cao… Người đàn ông nào tận hưởng được sự đơn độc và những thứ giản đơn như vậy đều đáng để yêu. Người đàn ông trong khi đứng chờ cô mà tay không lướt Facebook đáng để dựa vào và đi bên anh suốt cuộc đời.

(Truyện ngắn hay) Thế rồi, mới sáng hôm qua thôi, tiếng chim sẻ lích chích, nắng đẹp và tiếng người bán bánh giò vang vang nơi góc đường rất dễ thương đã làm Hoa biết cô muốn đi cùng người đàn ông đứng lặng yên trong buổi sáng bình thường này đến suốt cuộc đời. Thậm chí, cô còn muốn ngỏ lời cầu hôn với anh, trước khi cái anh chàng ngốc của cô phải khổ sở nghĩ ra kịch bản cầu hôn.

Truyện ngắn hay hình ảnh 1
***

(Truyện ngắn hay)

Cô từng chia tay hai người chỉ vì mắt luôn dán vào điện thoại. Cô ghét sự lệ thuộc công nghệ đó. Những buổi tối hẹn hò, cô thấy ánh sáng màn hình điện thoại hắt vào mặt xám ngoét, đờ đẫn và vô hồn.

Nhiều lần, cô nhẹ nhàng chủ động gợi chuyện, cũng chỉ để xem mình có hấp dẫn hơn những cập nhật vô nghĩa trên mạng xã hội. Nhưng chàng đáp lại bằng sự thiếu tập trung. Cô ghét cảnh đôi tay của người đàn ông chỉ chực chờ mở điện thoại và lướt. Cô ghét luôn cả những anh chàng thích đua đòi điện thoại đời mới.

– Nhanh hơn để làm gì vậy anh? Chiếc smartphone này của anh cấu hình đủ mạnh rồi mà?, Hoa từng hỏi Cường – bạn trai cũ như vậy khi biết anh định mua trả góp một chiếc điện thoại thời thượng mới ra mắt. Cường nhìn cô cười chống chế: “Không có không được em ơi, nó không chỉ nhanh mà còn nhiều tính năng hay lắm”.

(Truyện ngắn hay)

Hoa chỉ đành tự giải thích với mình rằng nếu chiếc điện thoại đó nhanh hơn thì khi ngồi ăn cùng cô, Cường sẽ thôi bực tức gõ liên tục lên cái màn hình phẳng lì vô cảm kia, lầm bẩm than phiền gì đó về mạng, về cấu hình. Chẳng lẽ tình yêu của mình lại đáng chán đến thế? Hòa, Hải, Cường… những người tình thời bùng nổ công nghệ đó, có biết tối nay cô chọn một màu son mới không?

Nhưng Nam thì luôn biết, luôn nhớ màu son nào cô thích dùng khi vui, khi phải họp với khách hàng và màu son nào dành riêng cho anh. Có lần, Nam còn nói màu son của cô tối nay giống cô đào Reese Witherspoon khi thủ vai June Carter, lúc nàng quay về bên ông hoàng dòng nhạc Country Johnny Cash lúc ông gục ngã trong ma túy…

(Truyện ngắn hay) Hoa chưa xem phim Walk the line và thế giới trong bộ phim thuộc dòng biographical drama lại càng xa lạ với cô. Khi chưa gặp anh, nhạc country với cô tức là Taylor Swift, cô nàng thực đáng yêu, lộng lẫy bên chiếc guitar lấp lánh. Vậy mà còn có hẳn một ông hoàng nào đó nghiện ngập!
Chàng ngố của cô hay thế cơ mà.
***

(Truyện ngắn hay)

Nam không hay trưng phô kiến thức, thế giới của anh luôn gợi mở đúng lúc và lập tức cuốn hút cô. Hoa cũng là cô gái khó chịu lắm chứ chẳng vừa. Mấy anh hay khoe khôn, khoe kiến thức, cô thậm chí còn rất “kỳ thị”. Thế nhưng, chỉ vì màu son môi của nàng danh ca đã cứu rỗi đời một ông hoàng nào đó, Hoa trở thành một tín đồ dòng nhạc country thực sự. Cô thích những bản tình dịu dàng cùng hàng tỷ câu chuyện đời thường trong lời mấy bài nhạc country, những anh chàng si tình khóc cả năm trời nếu người yêu đi lấy chồng…

Mới tối hôm nọ, cô khóc ngon lành khi nghe Tie a yellow ribbon round the old oak tree, lúc Nam kể cho cô nghe câu chuyện trong bài hát – một chàng trai trước khi vào phòng xử án vì tội tiêu thụ tiền giả đã nhắn với người yêu tên là Mary: “Anh không xứng đáng với tình yêu của em. Nếu em tha thứ cho anh, hãy buộc một dải ruy băng màu vàng lên cây sồi già ở quảng trường thị trấn vào ngày anh ở tù về. Nếu không thấy dải ruy-băng, anh sẽ đi mãi mãi và không quấy rầy em”.

– Vậy Mary có buộc dải ruy-băng lên cây sồi già không anh? – Hoa ngẩn ngơ nhìn màn mưa bay ngang cửa sổ phòng anh.

– Thực ra trong ngày xét xử, Mary có đến và nhận tờ giấy anh người yêu nhắn gửi. Trong ba năm ngồi tù, anh chàng không nhận được tin tức gì của Mary, anh thậm chí còn viết thư nói Mary hãy quên anh.

(Truyện ngắn hay)

Câu chuyện của chàng trai khiến cả chuyến xe khách hồi hộp theo; tất cả đều cầu nguyện cho chiếc ruy-băng vàng sẽ được buộc trên cây sồi già. Khi chiếc xe khách rẽ vào đường U.S.17 gần thị trấn White Oak, Georgia, Mỹ; chàng trai nhờ người lái xe chạy chậm để tìm kiếm dải ruy-băng vàng mộng tưởng. Và tất cả hành khách trên chuyến xe ồ lên; khi thấy hàng trăm dải ruy-băng vàng bay phất phơ trên cây sồi già!

Chàng trai bật khóc, nhiều người đồng hành ôm chầm lấy nhau; và khóc như chính họ được tha thứ và được yêu chân thành vậy. Ông tài xế gọi điện cho đài phát thanh để kể câu chuyện này. Sau đó, chuyện về dải ruy-băng vàng trở thành biểu tượng của lòng chung thủy. Năm 1973, câu chuyện này được viết thành bài hát mà em đang nghe.

(Truyện ngắn hay)

Hoa nhìn Nam dịu dàng, anh chỉ là một chàng nhân viên thiết kế đồ họa, không hứa hẹn mang lại cho cô cuộc sống giàu sang. Nhưng Hoa tin rằng chắc chắn người đàn ông nhân hậu; và đa cảm này sẽ mang đến cho cô hạnh phúc. Ít nhất là chưa bao giờ Hoa lại phát hiện ra một ca khúc có thể khiến cô xúc động mãnh liệt đến như thế. Cô hãnh diện về Nam lắm. Hạnh phúc của những cô gái thời nay có lẽ nên bắt đầu bằng suy nghĩ; mình có hấp dẫn hơn cái điện thoại; máy tính bảng của chàng không? Hoa bật cười vì suy nghĩ đó.

Thấy cô vừa khóc lại bật cười; Nam đùa: “Em hẳn đang nghĩ nếu anh vào tù 3 năm thì có nên đợi anh đúng không?”. Hoa dụi đầu vào ngực anh: “Đừng mơ… Trừ khi anh cũng viết cho em tờ giấy nhỏ đó; và chắc chắn em sẽ treo 1.000 dải ruy-băng vàng lên trong ngày anh về”.
***

(Truyện ngắn hay)

Chiếc laptop của cô đã chạy ngon lành. Nam vẫn đang nói về đám cưới với phần font chữ phải do anh thiết kế… Cơn mưa rào mùa Hạ bất chợt ghé ngang cửa phòng Hoa. Hoa dựa sát vào Nam hơn; cô chợt nói: “Anh chưa bao giờ hỏi em vì sao em chia tay những người cũ. Em kể anh nghe một chuyện cực bí mật nha. Công chúa Hoa ngố đã chia tay tình đầu thế nào?”. Nam cười hiền: “Em không cần kể đâu, kỷ niệm quý lắm, hãy giữ cho riêng em”.

– Hôm đó là một ngày mưa thế này; lúc hai đứa đang đi dạo phố thì cơn giông ào đến kèm theo những tiếng sấm rất lớn và đáng sợ. Bạn trai giật bắn mình, dùng tay che đầu lao vội đến mái hiên gần đó một mình. Tiếng sấm lớn đó khiến anh ấy hoảng hồn và quên dắt em theo. Giây phút đó, em lặng nhìn chàng bạch mã hoàng tử; với phản xạ bản năng khi có chuyện không phải là nắm lấy tay em mà bỏ chạy một mình. Sau này, em chỉ tin vào trực giác của mình. Những người đàn ông em chia tay đều phạm lỗi rất nhỏ; mà hầu hết bạn bè em đều cho rằng đàn ông nào cũng vậy cả. Nhưng em biết, những người đàn ông đó đến từ thế giới mà xa lạ… Cho đến khi gặp anh.

(Truyện ngắn hay)

Nam vẫn nắm chặt tay Hoa, bất cứ lúc nào. Cô luôn là ưu tiên số một của anh. Có lẽ cuộc đời chẳng dành cho Hoa; những biến cố ghê gớm đến mức Nam phải biến thành siêu nhân cứu cô. Nhưng rất nhiều những chuyện thật nhỏ mà anh quan tâm, ưu ái dành cho cô từng phút giây; khiến Hoa cảm thấy mình là cô gái hạnh phúc nhất trần đời.

Vẫn là một ngày mưa thôi, chẳng có gì mới. Tại quán cà-phê sang trọng ở sảnh khách sạn 5 sao bên đường, Hoa thấy một chiếc Porsche dừng lại. Một cặp đôi bước ra và được nhân viên che dù đưa vào như trong truyện ngôn tình. Họ chọn một chiếc bàn ngoài cửa sổ, chàng trai vừa ngồi xuống đã rút chiếc điện thoại ra; ánh sáng màn hình hắt lên mặt anh ta thứ bùa phép xám ngoét lập lòe. Cô gái cũng có chiếc điện thoại của mình.

Nơi mái hiên ven đường, có một cặp tình nhân nắm chặt tay nhau nghe mưa rơi.

Phúc Hậu
Tiếp Thị Gia Đình

Đừng bỏ qua