Tôi là Dalida kể về cuộc sống thăng trầm lung linh ánh hào quang nhưng không kém phần bi kịch của một trong những diva hàng đầu nước Pháp thế kỷ 20 – Dalida. Từ tháng ngày ấu thơ những năm 30 tại Cairo (Ai Cập) cho đến buổi biểu diễn đầu tiên tại nhà hát tạp kỹ Olympia năm 1956, từ đám cưới với Giám đốc điều hành đài Europe 1 của Pháp thời bấy giờ Lucien Morisse cho đến đỉnh cao của những ca khúc như Bambino, Je suis Malade; từ chuyến khám phá Ấn Độ miền đất tôn giáo cho đến sự thành công vang dội của ca khúc Gigi L’amoroso năm 1974.
Tôi là Dalida là một bộ phim đặc biệt, kể về bi kịch của một người phụ nữ nổi tiếng nhưng luôn ẩn chứa trong mình những nỗi đau phức tạp khó chia sẻ, một người phụ nữ phi thường sống trong một thời đại tầm thường, một người phụ nữ nhân hậu nhưng trái tim phải chịu đựng hơn một lần những nỗi đau hiếm ai phải gánh chịu. Bộ phim làm sống lại cả một tượng đài nhạc nổi tiếng của thế giới những năm giữa thế kỷ trước.
Trailer Tôi là Dalida
Dalida đã đạt những kỷ lục về âm nhạc mà cho đến nay, vẫn chưa có ca sĩ nào có thể vượt qua với 70 đĩa vàng, 1 đĩa kim cương, hơn 170 triệu bản bán ra và thu âm trên 2000 ca khúc. Cũng hiếm có ai vừa có một sự nghiệp lẫy lừng nhưng cũng đầy bi thương như của bà: bất kể người đàn ông nào gắn bó mật thiết với Dalida đều tự tìm đến cái chết, và bà cũng vĩnh viễn mất đi khả năng làm mẹ và luôn sống trong nỗi cô đơn thường trực cho đến cuối đời, để rồi tự tìm đến cái chết để chấm dứt những chuỗi ngày buồn của mình.
Đạo diễn Lisa Azuelos chia sẻ: “Cuộc đời của bà ấy như một cuốn tiểu thuyết, với đủ mọi chất liệu để làm một sê-ri phim truyền hình bi dài tập. Khi tìm hiểu về người phụ nữ này, tôi nhận thấy không đơn thuần mình chỉ có thể kể về một phần mà phải là cả cuộc đời của Dalida, từ lúc lọt lòng cho đến khi trở về với cát bụi. Mọi chi tiết trong cuộc đời của bà ấy đều là chuỗi những sự kiện có liên quan đến nhau, cấu thành nên người phụ nữ đặc biệt này. Mọi người có thể nói tôi tham lam, còn tôi chỉ biết rằng mình phải hoàn thành nhiệm vụ với người đã khuất, đó là kể một câu chuyện chân thực, xúc động và đầy đủ về giọng ca vàng có một không hai này.”
Dự án phim Tôi là Dalida ban đầu gặp trục trặc và tưởng chừng như đã phải dừng lại vào năm 2012. May mắn cho Lisa là cô được làm việc cùng với Orlando, nhà đồng sản xuất, đồng thời là em trai của cố ca sĩ Dalida. “Ông ấy là một người rất dễ mến với lòng tự trọng cao và sự dè dặt trong suy nghĩ. Nếu không có Orlando và những chỉ dẫn tận tụy của ông ấy, tôi đã không thể thực hiện bộ phim này. Trong suốt quá trình làm phim, ông ấy chỉ mong muốn được đáp ứng 3 điều kiện, đó là cho ông ấy được tham gia vào quá trình tuyển diễn viên chính và diễn viên thể hiện ông ấy, đồng thời được duyệt kịch bản. Tôi nghĩ đó là những yêu cầu hoàn toàn dễ hiểu với một cá nhân khi ai đó làm phim về người thân của họ. Ngoài những yêu cầu đó ra, ông ấy hỗ trợ và tôn trọng tôi trong mọi quyết định làm phim. Tôi đặc biệt cảm ơn Orlando về việc đó”- Lisa cho biết khi được hỏi về quá trình làm phim với Orlando.
Về khâu tuyển chọn diễn viên, Lisa cùng cộng sự đã mất hàng tháng trời lựa chọn gương mặt phù hợp trong số hơn 200 diễn viên xinh đẹp trên khắp nước Pháp và châu Âu. Hầu hết trong số họ đều trượt vì diễn xuất hơi quá và đặc biệt là phát âm một cách cường điệu âm “R” vốn là một trong những âm đặc trưng phân biệt tiếng Pháp “cũ” và “mới” những năm giữa thế kỷ 20. Chỉ đến khi còn khoảng gần 20 nữ diễn viên nữa phải lựa chọn, thì Sveva xuất hiện tại buổi thử vai. Cô thậm chí còn không biết nói tiếng Pháp và bắt đầu diễn bằng cách hát luôn ca khúc “Je sui malade” của cố ca sĩ. Khi bài hát kết thúc, Lisa đã rơi lệ, và Sveva chỉ nói vỏn vẹn ba chữ “Tôi là Dalida”, Lisa khẽ gật đầu và nói “Tôi biết”.
“Vỡ òa” là tính từ duy nhất Orlando bày tỏ khi hơn 120 phút phim kết thúc. Hoàn toàn mãn nguyện với bộ phim về người chị gái quá cố bạc mệnh của mình, Orlando chia sẻ đôi khi ông cảm thấy giận dữ khi Iolanda đã biến mất quá sớm để cho Dalida xuất hiện kéo theo những bi kịch của đời bà, đôi khi ông lại thấy đó là định mệnh không thể nào thay đổi, bởi chỉ khi Iolanda biến mất, cả thế giới mới biết đến một Dalida ngày nay.
Dalida sẽ mãi mãi là một tượng đài trong lòng người hâm mộ. Bất kể ai đã từng yêu và nghe nhạc của Dalida sẽ thấy rất xúc động khi nhìn thấy nữ ca sĩ quá cố sống lại trên màn ảnh rộng. Những khán giả lần đầu tiên biết đến Dalida qua bộ phim Tôi là Dalida này cũng sẽ yêu mến người phụ nữ đầy nghị lực, tài năng, yêu say đắm nhưng vẫn cô độc và say đắm trong giai điệu của những bản nhạc Pháp bất hủ đóng mác Dalida.
Tiếp Thị Gia Đình