Vài năm gần đây, trào lưu diện áo dài xuất hiện ồ ạt, nhất là trong dịp Tết. Sẽ chẳng có gì đáng bàn nếu trước giờ mọi người vẫn mặc kiểu áo dài truyền thống với áo/quần bằng lụa, thướt tha. Năm ngoái, áo dài mặc với quần jeans lên ngôi, khiến người người mặc, nhà nhà mặc, nhưng không có chuyện gì xảy ra. Năm nay, áo dài cách tân đã có diện mạo đầy táo bạo: mặc chung với váy đụp tạo nên làn sóng phản đối và chỉ trích dữ dội. Những người nổi tiếng, người mẫu, nhiếp ảnh gia có ý kiến gì về việc này?
SIÊU MẪU HÀ ANH
Có lẽ hình ảnh tôi nền nã và truyền thống trong tà áo dài là hình ảnh các bạn hiếm khi nhìn thấy nhất, bởi tôi ưa thích sự phóng khoáng, năng động, tự do bay nhảy trong trang phục mình mặc. Chính vì vậy, tôi hay mặc những thiết kế tây phương và khá ngại mặc áo dài. Những lần tôi mặc áo dài có lẽ đếm trên đầu ngón tay, nhưng điều này không có nghĩa là tôi không yêu áo dài và không trân trọng nó.
Ngược lại thì đúng hơn, tôi cảm thấy mình vụng về, ngốc nghếch trong nó. Tôi cảm thấy mình không đủ dịu dàng, khép nép, ý tứ khi mặc nó. Tôi lo lắng liệu khi mặc nó tôi có làm hỏng đi cái nét thanh khiết thuần túy của bộ quốc phục? Bản thân tôi ngại mặc áo dài, nhưng tôi lại rất thích thú khi nhìn em gái tôi, mẹ tôi xúng xính trong trang phục áo dài.
Áo dài đời thường có chút biến tấu nhỏ để mặc thuận tiện, thoải mái hơn, tôi không phản đối, ví dụ như cổ tròn thay vì cổ truyền thống, quần có thể gọn hơn để tiện di chuyển… Nhưng tôi không thích áo dài mặc với quần jeans côn bó hay bị cắt mất tay.
Đến năm nay, áo dài thướt tha là vậy bỗng trở thành áo dài cách tân cụt lủn. Tà áo ngắn cũn, cái quần váy cũng ngắn. Nhìn không khác gì một đứa trẻ trổ giò lớn vổng vượt ra khỏi quần áo cũ của mình. Tôi không thích nó.
Tôi đọc nhiều bài bình luận mắng chửi người mặc nó, thực chất tôi nghĩ điều này không hoàn toàn đúng. Bởi họ cũng chỉ theo phong trào, cũng chỉ cầu mong mình mặc đẹp, diện ngày xuân mà thôi.
Sự thay đổi, cách tân, sáng tạo trong thời trang, giữa đẹp và phản cảm đôi khi là ranh giới nhỏ bé, đôi khi chỉ do cái nhìn chủ quan. Tuy nhiên, đó lại là trang phục mặc mùa hè của Trung Quốc thì không thể coi là “áo dài cách tân” được nữa rồi.
Giờ chúng ta đã hiểu đó là trang phục của Trung Quốc, chúng ta sẽ làm gì?
NHIẾP ẢNH GIA PHẠM HOÀI NAM
Cái gì cách tân, cải tiến cũng chỉ phục vụ một mục đích là làm cho thứ được cải tiến đẹp hơn, tiện dụng hơn và đáp ứng được nhu cầu thẩm mỹ.
Còn ai hỏi chiếc áo dài cách tân xẻ tà mặc cùng váy đụp của các chị em thì xin thưa, trong mắt tôi nó không đẹp.
Thứ nhất là nó làm hỏng dáng của các chị em. Có ai nhìn thấy cái phần đùi to muốn giấu vì quá khổ được phình rộng ra khi mặc với váy, vì chính cái tà nhỏ đằng trước chẻ ba cái váy ra không vậy? Hai đùi chẳng khác gì thêm hai tảng mỡ. Có ai thấy cái bắp tay béo thường được che bởi chiều dài tay áo, nay bị phô ra thành hai khúc nần nẫn không vậy? Có ai thấy cái sự ngắn của váy lẫn tà làm cho cái áo nó hèn hèn không vậy?
Thứ nhì là đang trong giai đoạn thể nghiệm hỏng, vô số cách phối màu, sử dụng chất liệu, cải tiến kỹ thuật may… không đâu vào đâu. Nó nhuôm nhoam, ngờ nghệch, thiếu thẩm mỹ kinh khủng.
Nên bảo là cách tân, thử nghiệm, vâng, cứ việc! Các chị em gu thẩm mỹ đặc biệt, thích làm hình nhân theo phong trào, muốn mặc cứ mặc, nhưng cho tôi xin lại hai chữ “áo dài”!
Tiếp Thị Gia Đình