Bị trừng phạt vì yêu ư? Tình yêu đâu có tội. Năm 23 tuổi, tôi gặp M. Ban đầu tôi không quan tâm đến M vì anh hơn tôi nhiều tuổi quá. Nhưng M rất kiên nhẫn. Ngày nào anh cũng gọi điện thoại, liên tục tặng quà, mời tôi đi cà-phê, nhà hàng, picnic. Tôi dần bị chinh phục bởi sự ga lăng của M. Khác biệt về tuổi tác và cả việc anh có gia đình cũng chẳng còn quan trọng nữa.
M hứa sẽ ly dị vợ để đến với tôi. Rồi anh thuê một căn hộ đón tôi đến ở cùng. Đó là những tháng ngày thật lãng mạn. Những câu chuyện tâm tình bất tận, những cuộc yêu thâu đêm.
Hơn hai tháng sau, khi đang ở nhà một mình, tôi thấy có người gọi cửa. Đó là Lan, vợ của M. Chị yêu cầu tôi đừng phá hạnh phúc gia đình chị, xin tôi hãy nghĩ đến những đứa trẻ. Tôi bảo chị rằng tôi không quyến rũ M, M chủ động đến với tôi vì anh thật sự yêu tôi. Tôi cũng yêu M và tôi sẽ bảo vệ tình yêu của mình.
Sau đó M gần như công khai đến sống với tôi. Song chừng nửa năm sau, tôi bắt đầu thấy M phai nhạt. Anh trở nên lạnh nhạt, dễ cáu bẳn và tỏ ra bủn xỉn với tôi trong khi có thể vung tiền vào các trò tiêu khiển rất trẻ con của mình. Sau nhiều lần cự cãi, tôi và anh đường ai nấy đi.
Sáu năm sau, tôi kết hôn với một người cùng tuổi. Mọi thứ thật tuyệt, chúng tôi rất hiểu nhau, có nhiều sở thích tương đồng và có một con gái, một con trai. Tôi cùng chồng khởi sự kinh doanh. Doanh thu của công ty ngày càng tốt. Chúng tôi đã mua một mảnh đất và bắt đầu dành dụm để xây biệt thự. Hai vợ chồng cùng cự tuyệt với những ham muốn riêng, để phấn đấu cho mục tiêu chung.
Thế rồi, sau gần 20 năm bên nhau, tôi bỗng nhận thấy chồng mình có điều khác lạ. Đó chính là ánh mắt khủng hoảng của người đàn ông trung niên mà tôi từng gặp khi 23 tuổi. Sau đó, tôi tìm hiểu và biết chồng có nhân tình. Trớ trêu thay, cô gái ấy cũng tên Lan và cô 23 tuổi!
Chồng tôi đã dùng số tiền xây nhà để bao cô gái trẻ ấy. Anh đưa cô ấy đến các nhà hàng, resort và thuê hẳn cho cô một căn hộ cao cấp.
Tôi gọi điện thoại cho Lan, cố gắng nói cho Lan hiểu rằng cô đang phá hạnh phúc của người khác, cô có tội với các con tôi. Và câu trả lời mà tôi nghe được sao quen quá: “Tôi yêu anh ấy và tôi phải bảo vệ hạnh phúc của mình!”.
Tôi tìm được chìa khóa căn hộ Lan đang ở trong túi chồng. Lựa lúc họ đưa nhau đi du hí, tôi lẻn đến. Đến nơi, tôi thấy quần áo chồng mình treo đầy trên mắc. Tôi thấy cả chiếc máy ảnh mà anh từng bảo rằng đã bán. Tôi mở máy ra xem và thấy rất nhiều ảnh hai người ôm nhau selfie. Nỗi uất hận trào lên, tôi vớ lấy một cây kéo và cắt nát những gì lọt vào tầm mắt. Tôi cắt tan váy áo của Lan. Tôi còn đập vụn son phấn, phá hết kem, sữa trang điểm. Thấy một hộp sơn màu đỏ để trên bậu cửa, tôi đã lấy trút hết lên đồ đạc, chăn ga. Tôi muốn kẻ thứ ba phải bị trừng phạt vì yêu chồng người.
Lẽ nào sau 20 năm, chiếc bumerang tôi ném đi giờ đã quay lại và nhắm vào chính tôi? Tôi không biết cuộc sống của chị Lan, vợ người tình cũ của tôi 20 năm qua ra sao. Song, giờ thì tôi biết rõ ngày xưa tôi đã làm chị đau đớn thế nào. Tôi muốn xin chị tha lỗi cho tôi, muốn nói với chị rằng tôi đã bị trừng phạt vì yêu chồng người ta, cuộc đời đã trừng phạt tôi đó!
Người ta nói quả không sai: “Gieo nhân nào, gặt quả ấy”. Tôi phải làm gì bây giờ?
K.L
Tiếp Thị Gia Đình
THƯ NGỎ
Bạn có ý kiến về các trang bài trong số báo này? Bạn có tình huống vướng mắc cần giải quyết? Mời bạn gửi về cho chúng tôi qua e-mail:
contact.tiepthigiadinh@sunflowermedia.vn.
Tòa soạn sẽ có nhuận bút cho ý kiến được đăng.