Cuộc sống đôi lúc không như những gì chúng ta mơ ước, và vạn vật trên hành tinh này đều thay đổi theo thời gian. Ngay cả chính bản thân chúng ta cũng thay đổi qua từng độ tuổi. Thế nhưng, mọi việc thay đổi theo chiều hướng xấu hay tốt là do cách suy nghĩ, hành động của mỗi người mà thôi.
Cụ thể là, chúng ta muốn sống trong một thế giới hoà bình không chiến tranh, thế nhưng lại mặc sức sản xuất các loại vũ khí một cách không kiểm soát? Chúng ta luôn muốn hít thở trong một bầu không khí trong lành, thế nhưng lại chính tay mình chặt bỏ, phá hoại hàng nghìn cây xanh? Chúng ta muốn sống một cuộc đời hạnh phúc, khoẻ mạnh, thế nhưng lại tự mình huỷ hoại bản thân trong ma tuý, rượu chè? Chúng ta muốn mọi người yêu thương mình, nhưng lại không biết yêu thương bản thân? Chúng ta ai cũng đều muốn thế giới trở nên tốt đẹp hơn, thế nhưng lại vô cảm lướt qua những mảnh đời bất hạnh mà không thèm dừng mắt lấy một lần?
Để rồi từ đó hàng ngàn câu hỏi “Tại sao” cứ ám ảnh trong đầu ta mỗi đêm: “Tại sao cái này không như tôi nghĩ? Tại sao cái kia lại như vậy? Tại sao tôi luôn sống trong nợ nần? Tại sao người ấy không yêu tôi? Tại sao tôi luôn cảm thấy cô đơn và bất hạnh? Tại sao tôi luôn thất bại trong cuộc sống? v.v…”
Hãy thôi tự hỏi tại sao, bởi vốn dĩ sẽ không có điều gì xảy ra như chúng ta mong muốn, nếu như chúng ta không tự thay đổi bản thân mình.
Câu chuyện cảm động sau đây, do nam diễn viên Keanu Reeves đăng trên trang mạng xã hội của mình, sẽ khiến mọi người hiểu rõ hơn về thông điệp “thế giới thay đổi khi chúng ta thay đổi”.
“Tôi đang đi trên đường và dừng lại ghé vào một quán cà phê để ăn trưa. Nhìn ra ngoài cửa sổ, tôi thấy một cô bé đang trong độ tuổi trưởng thành ngồi bệt xuống sát bên vỉa hè trong tiết trời lạnh giá, tay ôm trong mình một mớ khăn và quần áo. Cô gái nhìn trông rất khổ sở nhưng mọi người đi ngang qua đó dường như chẳng thèm để ý đến sự xuất hiện của cô ấy. Hoàn toàn không!
Tôi ăn vội rồi chạy ra ngoài với ý định sẽ cho cô ấy $5 để mua chút thức ăn. Khi tôi đến gần, cô ấy còn quá trẻ, khoảng chừng 14-15 tuổi, bên trong mớ khăn và quần áo ấm ấy là một đứa bé. Trái tim tôi cảm giác như mới bị một vật gì đó ghim vào ngay lúc đó vậy.
Cô ấy với vẻ mặt cầu cứu, hi vọng sẽ có một sự thay đổi nhiệm màu. Tôi hỏi cô ấy có muốn ăn chút gì không? Thế là chúng tôi đến một cửa hàng bách hoá nhỏ ngay gần đó, tôi mua ít sữa bột cho đứa bé, rồi đưa cô gái kia vào lại quán cà phê mà tôi ngồi lúc nãy. Tôi gọi cho cô ấy burger, ít bánh ngọt và 1 ly kem, cô ấy ăn ngấu nghiến vì đói, và tỏ ra vô cùng biết ơn. Sau đó cô ấy dần trở nên cởi mở hơn và tâm sự về đời mình.
Em có thai lúc 15 tuổi, bố mẹ em vô cùng tức giận và không chấp nhận sự việc này. Cãi nhau với họ một lúc và rồi em bỏ nhà đi. Tính đến nay đã gần 1 năm rồi.
Tôi ngỏ ý muốn giúp em về nhà nhưng em im lặng. Em nói bố mẹ em sẽ không muốn em trở về, em đã lấy trộm $5.000 của bố em nhưng rồi ngày qua ngày, số tiền ấy cũng nhanh chóng biến mất. Em không dám về nhà vì sợ bố mẹ sẽ không chấp nhận em sau những chuyện em đã gây ra.
Chúng tôi tiếp tục trò chuyện, và rồi tôi đưa điện thoại của tôi cho em để gọi về nhà nhưng em không chịu. Tôi bảo em là hãy để tôi gọi trước xem thế nào, em vẫn không chịu và đưa ra một số lí do vớ vẩn, nhưng cuối cùng em đồng ý.
Em ấy bấm số cho tôi, và rồi mẹ em bắt máy. Tôi nói xin chào, ngượng ngùng giới thiệu về bản thân mình rồi nói con gái bà muốn nói chuyện với bà. Im lặng 1 lúc sau đó, bà ấy bắt đầu khóc. Tôi đưa điện thoại của mình cho em, em chỉ biết im lặng khi nghe tiếng mẹ khóc và rồi em cũng mở lời nói với mẹ. Em cũng khóc, hai người họ bắt đầu nói chuyện với nhau, rồi em trả lại điện thoại cho tôi, trò chuyện thêm với bà một lúc rồi tôi đưa em ra trạm xe buýt, mua vé cho em về nhà. Tặng em thêm ít tiền phòng thân trên đường về.
Em khóc và không ngừng cảm ơn tôi. Tôi ôm em vào lòng, tặng em một nụ hôn trên trán, và không quên hôn lên má của cháu bé nữa.
Thời gian trôi qua, giờ cô gái ấy đã 21 tuổi, mỗi năm vào dịp Giáng sinh, tôi đều nhận được thiệp từ cô gái ấy. Tôi chưa kể chuyện này với ai bao giờ, tôi chỉ cảm thấy vui vì đã làm được gì đó tốt cho đời.
Muốn thấy thế giới thay đổi, hãy là một phần của sự thay đổi ấy”.
Diễn viên Keanu Reeves đã cho chúng ta một thông điệp quý giá trong cuộc sống. Một điều vô cùng đơn giản này nhưng mấy ai nhận ra, hiểu rõ và tự thay đổi, làm những điều tốt đẹp cho đời, cho người và cho chính bản thân mình?
Đừng mong thế giới thay đổi, tốt đẹp hơn khi bản thân chúng ta lại vô cảm, làm ngơ trước những vấn đề nhức nhối xảy ra trong xã hội hàng ngày, vì mỗi người chúng ta đều là một phần của thế giới.
Bài: Mai Lộc
Tiếp Thị Gia Đình