Ông Daeng Abu được gọi với biệt danh Robinson ngoài đời thực do đã dành 40 năm cuộc đời sống trên hòn đảo hoang Pulau Cengkeh (thuộc quần đảo Clove, Indonesia) cùng vợ mình là bà Daeng Maida.
Năm 1972, ông bà Daeng gặp gỡ và yêu nhau, tuy nhiên tình cảm của cả hai không được gia đình chấp nhận. Do đó, ông bà đã quyết định đóng một chiếc bè từ tre và dừa, sau đó bỏ đi khỏi quê nhà để sống cùng nhau. Cả hai đã dạt vào hòn đảo hoang Pulau Pala. Khi đó, ông Daeng khoảng 20 tuổi.
Cả hai bắt đầu cuộc sống mới của mình trên hòn đảo và hòa mình vào thiên nhiên nơi đây. Hàng ngày, Robison ngoài đời thực đi bắt cá ở biển, còn người vợ ở nhà trông nhà, nấu nướng và trồng một số loại rau màu. Cặp đôi đã có với nhau 6 người con nhưng 5 trong số đó đã qua đời trước khi được 1 tuổi do bệnh tật.
Tuy nhiên, vào một ngày nọ, ông Daeng phát hiện cơ thể mình có những biểu hiện lạ. Nó ngày càng nặng nề và ông rất dễ cảm thấy mệt mỏi. Do đó, ông quyết định thực hiện chuyến hành trình đầu tiên sau nhiều năm đến thành phố Makassar để khám bệnh. Chuyến hành trình dài 12 giờ đồng hồ, và khi ông cập bến cảng, người dân ở đây vô cùng bất ngờ với sự xuất hiện của một Robinson ngoài đời thực.
Các bác sỹ sau đó đã thực hiện những chẩn đoán cho ông Daeng và cho biết ông đã mắc căn bệnh kusta, một thuật ngữ địa phương cho bệnh phong. Tứ chi của ông không còn có thể vận động bình thường được và ông không thể lặn hay bắt cá như trước kia. Do đó, ông bắt đầu cảm thấy lo lắng cho cuộc sống của gia đình nhỏ của mình.
Vào lúc đó, chính quyền Indonesia đang tuyển tình nguyên viên chăm sóc cho loài rùa ở đảo Cengkeh, một hòn đảo cách Pala một giờ đi tàu. Mặc dù không ai muốn nhận công việc này, tuy nhiên ông Daeng nhận ra đây là cơ hội tốt cho ông và gia đình. Họ có thể vẫn giữ nếp sống như trước nay, và khoản trợ cấp cho tình nguyện viên đủ để ông bà duy trì cuộc sống, cũng như ông sẽ được hỗ trợ trong việc điều trị căn bệnh của mình.
Hòn đảo này thực sự là một đảo không người. Những cư dân ở đây đều đã qua đời từ nhiều năm trước và có nhiều lời đồn rằng hòn đảo này có ma. Đến nay, gia đình Daeng vẫn cho rằng, họ thường nghe thấy tiếng nói hay tiếng vỗ tay của những linh hồn trên đảo.
Trên đảo, nhiệm vụ chính của Robinson ngoài đời thực và gia đình là theo dõi quá trình rùa biển đẻ trứng, cũng như chăm sóc những chú rùa con cho đến khi chúng trở về biển.
Biến đổi khí hậu đang đe dọa cuộc sống của loài rùa biển ở đây, và càng nguy hiểm hơn là nguy cơ tuyệt chủng của những rạn san hô dưới đáy biển. Do đó, ông Daeng còn đảm nhận nhiệm vụ tuyên truyền cho những ngư dân và khách ghé thăm đảo tầm quan trọng của việc bảo tồn thiên nhiên vùng biển.
Thông điệp của ông Daeng đã lan tỏa ngày càng rộng. Các tổ chức phi chính phủ vì môi trường đã bắt tay hỗ trợ ông trong quá trình bảo vệ loài rùa biển và những rạn san hô tại đây. Họ đồng thời cũng góp phần giúp cải thiện cuộc sống của gia đình Daeng. Giờ đây, ông đã có một ngôi nhà gỗ với tấm năng lượng mặt trời và nước sạch để sinh sống. Ông còn được chăm sóc y tế và cải thiện bữa ăn hàng ngày để đủ sức khỏe cho những hoạt động bảo vệ môi trường của mình.
Bài: Vy Nguyễn
Tiếp Thị Gia Đình