Đây là nạn nhân thứ 18 bị cá mập tấn công ở vùng nước này kể từ năm 2011, bảy người trong số này đã chết. Hồi tháng Tư, hòn đảo này cũng bị sốc khi một cậu bé 13 tuổi tên Elio Canestri bị sát thủ đại dương tấn công và sát hại. Cậu bé được cho là một tài năng và rất ham lướt sóng.
Những người lướt sóng trên đảo ở Ấn Độ Dương này phần lớn đều tránh vùng nước trên sau những đợt cá mập tấn công chết người. Mọi người luôn bị cá mập rình rập rất gần.
BỊ KÉO XUỐNG “NHƯ MỘT PHAO CẦN CÂU”
Cá mập phóng lên từ biển thẳm như một người khổng lồ, nhắm thẳng tới mục tiêu của nó. “Tôi vẫn có thể nhìn rõ đôi mắt và miệng, ngay tại đây, quái thú cách tôi 50 cen-ti-mét (20 inches). Nó đang nhai cẳng chân tôi”.
Đúng vậy, Fabien Bujon nhìn thấy cái chết đang tới gần ở vùng gần bờ biển đảo Reunion, Ấn Độ Dương: Nó tiến đến với một màu da xám và gần giống màu đồng, một cái bụng trắng và một cái nhìn hung tợn. Một “hàm cá mập” thực thụ.
“Tôi đang ngồi trên tấm ván của mình. Nó lao đến như một con bò mộng, lập tức cắn vào chân tôi và ngấu nghiến nhai”- Bujon nhớ lại. “Các nhà khoa học nói rằng, nó chỉ đang nếm thử, nhưng xem chừng nó đã thích mùi vị đó”.
Người đàn ông lướt ván 40 tuổi này kể về quãng thời gian trôi đi nặng nề như thế nào, mỗi phút dài như một giờ, như một bộ phim thảm họa. “Tôi kéo cái mang của nó, một vùng nhạy cảm. Nó không thích nên bỏ đi. Tôi nghĩ là tôi sẽ quay về. Tôi không cảm thấy đau đớn gì cả. Chỉ khi tôi phát hiện ra tôi bị mất một cánh tay! Máu lan ra khắp nơi. Tôi lăn ra và nhìn thấy xương chân mình…và tôi thốt lên: “Ôi không! Chết tiệt…”. Sau đó nửa giây, tôi đã nghĩ tới việc buông xuôi…nhưng tôi bình tĩnh lại. Tôi phải bơi. Tôi phải tự cứu lấy mạng sống của mình”.
Từ đất liền, người dân nhìn thấy Bujon bị kéo xuống “như một phao cần câu” giữa những cơn sóng màu đỏ ở bờ biển của hòn đảo nhiệt đới này
CÁ MẬP VÀ NGƯỜI CÙNG THÍCH LƯỚT VÁN VÙNG ĐẤT ĐỘNG NÀY
Eddy, Mathieu và Alexandre… là những người lướt ván thường xuyên ở đảo này, họ đều đã chết. Mới đây, một cặp vợ chồng đang hưởng tuần trăng mật đi lướt ván và trở thành nạn nhân bị cá mập tấn công ở gần bờ biển đảo Reunion.
Những người còn lại đã sống sót, nhưng cái giá phải trả là gì? Fabien bị cụt một chân và cần phải nối khớp, đang chờ lắp chân giả. Eric, một du khách từ Marselle, bắt đầu lướt sóng trở lại…với một chân làm từ vải nhân tạo. Người may mắn hơn chỉ vừa lướt qua đường đi của cá mập, hoặc người thì nhìn thấy con cá mập cắn vào chiếc thuyền kayak của anh ta, hay Arnaud 16 tuổi có chiếc ván bị nhai nát ở phần đuôi trong khi đang lướt trên những con sóng vào buổi chiều tại điểm chốt Roches – Noir.
Đảo Reunion, một phần của lãnh thổ Pháp, đã từ lâu là một nơi lý tưởng để thư giãn cho du khách và là nhà của khoảng 800.000 người dân. Đây cũng là điểm đến của khoảng 8.000 người lướt ván mỗi năm, họ thích các bãi cát trải dài theo hướng tây 35km cùng những khách sạn tốt nhất. Và đó cũng là nơi mà cá mập tìm đến.
Vào một buổi xế chiều tháng tư, khi một số du khách đang cố phơi mình trong chút nắng cuối cùng bên cạnh một biển thông báo với nội dung: “CẤM BƠI” (màu đỏ, viết hoa). Vùng biển này có dòng nước và cơn sóng mạnh – đây là điều mà những người lướt sóng và cá mập rất thích do mặt nước không bao giờ tĩnh lặng.
“Khi nào sóng biển trở nên quá mạnh, bãi biển sẽ đóng cửa từ hai đến ba ngày một tuần. Chúng tôi có cảm giác rằng, sóng biển phụ thuộc vào tâm trạng của người dân trong thành phố và những người cứu hộ”− một chủ nhà hàng lầm bầm với việc chuyện làm ăn bị sụt giảm 30% doanh thu vào năm ngoái khi cơn khủng hoảng cá mập đang ở cao trào. “Chỉ còn lại hai trường dạy lướt sóng, trong số 18 trường” − Pierre Giovannangeli từ quầy lướt ván Mickey Rat ở Saint-Leu nói thêm.
Bài: Văn Hưng
Tiếp Thị Gia Đình