Khi còn bé, chúng ta quẩn quanh bên bố mẹ như cậu bé chơi dưới bóng cây táo
Có một cây táo hàng ngày làm bạn với cậu bé trong làng. Cậu bé thường leo lên cây, hái quả để ăn, thậm chí ngủ trưa dưới bóng cây. Cậu bé rất yêu cây táo và cây táo cũng vậy. Thời gian trôi qua, cậu bé lớn lên và không còn đến chơi quanh cây táo mỗi ngày nữa.
Một ngày nọ, cậu bé trở lại chỗ cây táo với vẻ mặt buồn bã. Cây táo hỏi: “Sao cậu không đến chơi với tôi nữa?”. Cậu bé đáp: “Tôi không còn là một đứa trẻ, tôi không thích chơi quanh gốc cây nữa. Tôi muốn có đồ chơi”. Cây táo buồn rũ lá, nói: “Xin lỗi, tôi không có tiền để cho cậu. À, nhưng cậu có thể hái quả của tôi đem bán để có tiền mua đồ chơi”. Cậu bé rất vui mừng liền hái tất cả táo trên cây và vui vẻ bỏ đi, quên cả việc cảm ơn cây táo.
Nhiều năm sau, cậu bé ngày xưa nay đã là một người đàn ông trưởng thành. Vừa nhìn thấy cậu bé năm xưa, cây táo mừng rỡ cất tiếng chào: “Lâu lắm mới thấy anh đến chơi”. Người đàn ông tỏ vẻ chán nản: “Tôi làm gì có thời gian để chơi. Tôi phải làm việc để nuôi sống gia đình. Chúng tôi cần một ngôi nhà để ở, cây có thể giúp tôi không?”. Cây táo cúi mặt: “Anh có thể chặt cành của tôi để dựng nhà”. Người đàn ông chặt hết cành cây và vui vẻ bỏ đi. Cây táo rất vui mừng khi thấy anh ta hạnh phúc.
Một ngày hè nóng nực, khi cây táo đang buồn bã thì người đàn ông quay trở lại. Cây táo reo lên: “A, anh lại đến chơi với tôi rồi. Sau này anh nhớ đến thường xuyên nhé”. Người đàn ông than thở: “Tôi già rồi. Tôi muốn chèo thuyền thư giãn một mình. Cây có thể cho tôi một chiếc thuyền không? “. Cây táo liền đáp: “Hãy dùng thân tôi mà làm thuyền”. Nghe thế, người đàn ông chặt cây táo để làm thuyền. Khi có thuyền, anh ta chèo đi chơi và một thời gian dài không đến thăm gốc táo.
Cuối cùng, sau rất nhiều năm, người đàn ông trở về bên cây táo. “Xin lỗi, cậu bé của tôi. Tôi không còn gì để cho cậu nữa”. Người đàn ông đáp lời: “Tôi không cần gì nữa, chỉ cần một nơi để nghỉ ngơi. Tôi quá mệt mỏi sau những năm tháng bôn ba với cuộc đời ngoài kia”. Cây táo nói: “Hãy tựa vào gốc của tôi mà nghỉ ngơi, hãy đến đây và ngồi với tôi, tôi sẽ kể chuyện cho anh nghe mỗi ngày”. Người đàn ông ngồi xuống và cây táo mừng rơi
nước mắt.
THAY LỜI KẾT: Cây táo giống như cha mẹ của chúng ta. Khi còn trẻ con, chúng ta thích chơi và ở gần bố mẹ. Lớn lên, chúng ta ra đi để theo đuổi sở thích riêng. Chỉ đến khi gặp rắc rối hoặc cần sự giúp đỡ, chúng ta mới nhớ đến họ. Bố mẹ luôn ở đó, chờ đợi và sẵn sàng làm mọi việc để chúng ta hạnh phúc. Vì thế, bạn hãy yêu thương bố mẹ trước khi quá muộn.
Theo Tiếp Thị Gia Đình