Những năm tháng tuổi thơ của tôi gắn liền với các chuyến đi của bố vốn là một nhà báo. Gia đình tôi thường xuyên chuyển nhà. Mỗi lần chuyển nhà, tôi được ở một vùng đất mới, học một trường mới và đặc biệt được làm quen với hương vị những món ăn mới. Những nguyên liệu đơn sơ kết hợp cùng gia vị vùng núi rừng như hạt dổi, hạt mắc khén… qua bàn tay khéo léo của mẹ biến thành những món ăn có sức hấp dẫn lạ kỳ. Niềm đam mê ẩm thực đã ngấm vào tâm hồn tôi từ ngày ấy.
HƯƠNG VỊ VÙNG CAO…
Khi lớn lên, đi xa, hương núi rừng quyện trong các món ăn luôn là nỗi nhớ quay quắt trong tôi. Tốt nghiệp đại học, không theo đuổi nghề báo đã được đào tạo, tôi nung nấu ý định giới thiệu những món ngon chứa đựng ký ức tuổi thơ của mình đến với thật nhiều người. Tôi miệt mài chuẩn bị cho sự ra đời nhà hàng đầu tiên. Những chuyến đi về Lạng Sơn, Mèo Vạc, Sa Pa… của tôi ngày càng dày đặc để tìm kiếm, thu mua nguyên liệu, sưu tập món ăn, sắm sửa đồ trang trí cho quán. Và từ những chuyến đi dọc con đường quốc lộ số 4 vòng quanh những ngọn núi nhấp nhô là cảm hứng để nhà hàng Highway4 đầu tiên ra đời vào năm 2000 tại số 5 Hàng Tre, Hà Nội. Từ những món ăn mang hơi thở núi rừng Tây Bắc, bộ sưu tập các món ăn của nhà hàng đã tăng thêm nhiều món ngon của Đà Nẵng, Phan Thiết…
… VÀ TÌNH YÊU ẨM THỰC
Khi giới thiệu món mới, tôi luôn kể cho nhân viên nghe câu chuyện sau mỗi món ăn. Mỗi nhân viên là một sứ giả, truyền đến khách hàng tình yêu ẩm thực trong tôi.
Từ những món ăn thuần Việt, tôi và các nhân viên tìm tòi, sáng tạo để thực đơn lúc nào cũng có sức hấp dẫn riêng. Lườn gà xào hạt bàng Côn Đảo là một trong những món chúng tôi bỏ nhiều tâm huyết. Thử qua rất nhiều nguyên liệu kết hợp với lườn gà nhưng tôi vẫn chưa vừa ý. Bỗng ký ức tuổi thơ, với những buổi trốn nhà cùng các bạn đi đập quả bàng lấy hạt ăn chợt ùa về. Tôi nảy ra ý nghĩ xào lườn gà với hạt bàng. Tôi đến Côn Đảo và biết rằng hạt bàng nơi này còn được xuất khẩu. Tìm được nguồn cung cấp nguyên liệu, tôi đưa món lườn gà xào hạt bàng Côn Đảo vào thực đơn và nhanh chóng được thực khách đón nhận.
Nói về khó khăn, tôi vẫn còn nhớ câu chuyện táo mèo. Táo mèo là một loại quả đặc trưng của vùng Cao Bằng, Lạng Sơn, thu hoạch vào tháng Tám hàng năm. Bằng kinh nghiệm riêng, nhà hàng của tôi đã chế biến món táo mèo ngâm muối ớt, salad táo mèo và táo mèo ngâm rượu rất hấp dẫn. Vì thế, loại quả này bỗng chốc trở thành món đặc sản. Thế là ngay từ tháng Sáu, nhiều người tìm đến các vùng trồng táo mèo, trả giá cao hơn giá tôi đã đặt hàng để thu hái quả non. Đến vụ, tôi tìm về vùng nguyên liệu thì chỉ có một gia đình còn giữ táo cho mình. Điều đó khiến tôi trân quý họ vô cùng. Tôi hiểu rằng, mỗi bước phát triển của nhà hàng là sự chung tay góp sức của những người nông dân, đầu bếp, nhân viên tận tâm chứ không phải là một cá nhân riêng lẻ. Sự cạnh tranh luôn khốc liệt, nhưng chính tinh thần đoàn kết mới giúp chúng tôi đứng vững.
BÍ QUYẾT CỦA CHỊ VŨ THỊ THOA
Chị Vũ Thị Thoa sinh năm 1968, hiện sống tại Hội An cùng chồng và hai con. Chị chia sẻ: “Tôi luôn coi nhân viên như những người thân trong gia đình, mang đến cho họ niềm vui từ những việc nhỏ nhất. Người đầu bếp hạnh phúc mới có thể sáng tạo ra các món ăn mới lạ, hấp dẫn. Người phục vụ luôn yêu đời mới gửi đến khách hàng nụ cười và sự tận tâm mỗi khi giới thiệu món ngon. Thế nhưng, điều quan trọng nhất chính là phải có nguồn nguyên liệu tốt mới nấu được món ăn ngon“.
Theo Tiếp Thị Gia Đình