Tiếp Thị Gia Đình: Chào ca sĩ Ánh Tuyết! Cô còn nhớ lần đầu tiên xuất hiện trên Tiếp Thị Gia Đình cách đây 15 năm?
Ca sĩ Ánh Tuyết: Ngày đó, tôi đang chuẩn bị khai trương phòng trà ATB thì phóng viên của Tiếp Thị Gia Đình đến đề nghị phỏng vấn. Tôi còn nhớ lúc đó tôi đang ở Cung Văn hóa Lao động (Tao Đàn), đang rối việc nhưng phóng viên cứ nhất định muốn tôi phải trả lời. Thật sự khi đó tôi cũng không chuẩn bị gì nhiều. Phóng viên hỏi gì, tôi trả lời nấy. Vậy mà cũng đã 15 năm rồi à, nhanh thật!
Tiếp Thị Gia Đình: Và khi tạp chí xuất bản, đọc bài viết về mình, cô có cảm nhận hay suy nghĩ gì không?
Ca sĩ Ánh Tuyết: Tôi có đọc và hình như vẫn còn giữ tờ báo đó. Tôi còn nhớ đó là một tập khá dày, khổ A4, bìa có phần trên màu đỏ và chữ đen. Tôi khá bất ngờ là hồi đó khá nhiều người đọc tờ ấy, từ thương buôn đến tiểu thương, hầu như ai cũng đọc. Mọi người thường hay nói về tờ báo ấy. Tôi nghĩ thầm: “Vậy là tờ báo này tưởng nhỏ nhưng hóa ra lại không hề nhỏ.”
Tiếp Thị Gia Đình: Trong suốt khoảng thời gian qua, kỷ niệm nào khiến cô nhớ nhất cho đến tận bây giờ?
Ca sĩ Ánh Tuyết: Kỷ niệm thì quá nhiều vì mỗi thứ trải qua với tôi đều là một thứ đáng nhớ trong suốt cuộc đời. Thật ra thì suốt 15 năm qua, tôi làm việc rất cật lực. Tôi vật lộn với công việc, với những mối lo toan và những trăn trở với sân khấu ATB, với con đường nghệ thuật và công ty xây dựng của chính mình. Đó là một quãng đường quá dài và khá phức tạp.
Tôi phải gánh vác tất cả công việc từ công ty xây dựng, phòng trà ATB, cuộc sống, con cái, những vấn đề xã hội. Mọi thứ xảy ra có khi cùng lúc ập tới tôi khiến nhiều lần tưởng chừng không thể gánh gồng nữa. Và giờ, ngẫm lại, tôi cũng không hiểu tại sao mình có thể xử lý được từng đó công việc.
Tiếp Thị Gia Đình: Có quá nặng nề không khi tất cả công việc đều dồn trên vai của một người phụ nữ?
Ca sĩ Ánh Tuyết: Là người Pháp nên ông xã tôi không rành về cuộc sống của người Việt Nam. Ông ấy chỉ biết những việc liên quan tới chuyên môn. Ngoài ra, tôi phải xử lý tất cả mọi việc từ cuộc sống đến công việc của chồng. Thật ra, tôi cũng không giỏi gì mấy, cũng may là có nhiều người giúp nên cũng vượt qua những khó khăn và trụ vững đến thời điểm bây giờ.
Tiếp Thị Gia Đình: 15 năm là một khoảng thời gian rất dài. Vậy cô của 15 năm về trước và bây giờ có gì thay đổi?
Ca sĩ Ánh Tuyết: Tôi cũng không có gì thay đổi, tính cách của tôi vẫn vậy. Mỗi khi lao vào công việc, tôi hầu như quên hết mọi thứ. Mỗi lần lên sân khấu, cầm mi-rô trong tay là tôi quên đi hết mọi buồn phiền, bệnh tật. Tôi cũng không nghĩ và không để ý là đã 15 năm.
Tiếp Thị Gia Đình: Cuộc sống của cô hiện tại như thế nào?
Ca sĩ Ánh Tuyết: Ngày xưa khi còn trẻ, tôi cắm đầu chạy để có tiền lo cho cuộc sống hàng ngày. Tôi đã làm việc quá nhiều để có được ngày hôm nay. Bây giờ, tôi vững vàng cuộc sống hơn, kinh tế cũng ổn định. Hiện tại tôi đi hát không phải vì “cơm áo gạo tiền”, mà vì tình yêu nghệ thuật.
Song song đó, tôi vẫn duy trì hoạt động công ty xây dựng của mình. Chính công ty xây dựng này đã giúp tôi vững vàng kinh tế hơn. Khi đã có chỗ dựa chắc chắn, tôi mới nghĩ tới chuyện đầu tư cho đam mê của mình. Trong nghề này, với tính cách của tôi, nếu tính đến chuyện kiếm sống nhờ đi hát thì tôi chỉ có chết và đói thôi.
Tiếp Thị Gia Đình: Là một người đậm “máu nghệ sỹ” và ngẫu hứng, tại sao cô lại chọn một ngành rất “cứng nhắc” như xây dựng để thực hiện việc cải thiện kinh tế?
Ca sĩ Ánh Tuyết: Nhiều người đã hỏi tôi câu hỏi tương tự. Khi tôi mở công ty xây dựng, bạn bè tôi đều rất ngạc nhiên, họ thắc mắc tại sao tôi lại chuyển qua một lĩnh vực không hề liên quan. Tôi chỉ giải thích rằng, xây nhà cũng phải cần nghệ thuật. Một căn nhà đẹp là một căn nhà phải có cả tâm hồn trong nó. Dù là chỉ xây một bức tường nhưng cũng cần phải có yếu tố mỹ thuật. Nếu mình có ý tứ, bức tường đó sẽ đẹp hơn. Nhiều người thường nghĩ, đá với đất thì cần gì phải đẹp. Nhưng tôi thì khác. Đối với tôi, những cây sắt, cây thép, nếu không uốn thành những hoa văn thì mãi mãi cũng chỉ là những thanh sắt khô cứng. Đó là cả một nghệ thuật. Nghệ thuật không loại trừ một công việc nào cả, nghệ thuật sống, nghệ thuật làm việc và ngay cả nghệ thuật kinh doanh.
Tiếp Thị Gia Đình: Vậy thì cho đến bây giờ, cô vẫn tự hào với quyết định đó của mình?
Ca sĩ Ánh Tuyết: Tôi không quyết định sai (cười lớn). Vì nếu không kinh doanh xây dựng, tôi đã không có ngày hôm nay. Chắc chắn là vậy.
Tiếp Thị Gia Đình: Các thành viên trong gia đình của cô trong suốt 15 năm qua có thay đổi gì không?
Ca sĩ Ánh Tuyết: Gia đình tôi vẫn vậy, vẫn có 3 thành viên như ngày nào, nhưng cũng có chút thay đổi. Con trai tôi hiện nay đã 21 tuổi, đang là du học sinh chuyên ngành Quản lí khách sạn ở Thụy Sĩ. Tôi cảm thấy rất vui và mãn nguyện về con trai của mình, vì con tôi là người hiểu biết, hiền lành, sống đàng hoàng và khôn ngoan. Vợ chồng tôi vẫn sống tại Việt Nam, thỉnh thoảng vẫn du lịch đây đó, hoặc thu xếp sang nước ngoài để thăm con trai.
Tiếp Thị Gia Đình: Cô từng chia sẻ rằng mình có “chuyện tình không biên giới”. Vậy thì trong 15 năm qua, chuyện tình ấu đã như thế nào?
Ca sĩ Ánh Tuyết: Tôi nghĩ rằng sau 15 năm, “biên giới” ấy đã gần lại với nhau rất nhiều. Và điều tôi nghĩ chúng tôi gần lại với nhau chính là tính cách thẳng thắng, lo làm ăn, sống đàng hoàng. Tôi làm trọn bổn phận của người vợ – người mẹ, đủ đầy nữ công gia chánh. Món ăn nào tôi cũng nấu được, may đồ tôi cũng biết. Sở trường về nấu nướng của tôi là các món Quảng và chồng tôi rất thích những món ăn mà tôi nấu trong suốt thời gian sống với nhau.
Tiếp Thị Gia Đình: Ngẫm lại những gì đã qua, điều cô cảm thấy tiếc nuối nhất là gì?
Ca sĩ Ánh Tuyết: Tôi không tiếc gì hết, chỉ tiếc rằng tại sao khi còn trẻ, mình không có điều kiện để học được nhiều hơn nữa… thì chắc có lẽ giờ đây tôi sẽ làm được nhiều thứ hơn nữa.
Tiếp Thị Gia Đình: Trong thời gian sắp tới, cô có những dự án âm nhạc nào cho mình không?
Ca sĩ Ánh Tuyết: Trong sự nghiệp âm nhạc, tôi không bao giờ lên kế hoạch trước, rằng năm nay, bắt buộc đến tháng ấy tôi phải ra album, CD, MV. Chương trình thì có thể được lên kế hoạch, vì đã bán vé và chuẩn bị các thứ. Thế nhưng, khi thực hiện chương trình, tôi phải thật sự có ngẫu hứng. Tôi không thích sự áp đặt.
Tiếp Thị Gia Đình: Nếu như thế, khán giả sẽ rất “thèm” được nghe cô hát. Cô có cảm thấy sẽ thiệt thòi cho khán giả – những người thật sự yêu mến tiếng hát của cô?
Ca sĩ Ánh Tuyết: Thật ra là có. Tôi biết điều đó, nhưng mọi thứ phải thuận theo điều kiện. Nếu tôi cứ vì khán giả mà làm không đạt thì sao? Tôi hát không hay, khán giả chê bai còn tệ hơn. Họ trông chờ ở tôi, nhưng tôi lại làm không ra gì. Tôi cảm thấy không cần thiết để làm vậy.
Nếu cảm thấy thích, tôi hát nhiều đến mấy cũng được. Khi đó, khán giả cũng sẽ hào hứng theo. Còn nếu đã không thích, tôi cảm thấy rất khổ sở khi phải miễn cưỡng hát. Tuy nhiên, là người sống với nghệ thuật nên dù cho có sự ép buộc, tôi vẫn hát được. Dù rằng ở dưới sân khấu, tôi không muốn điều đó. Nhưng khi lên sân khấu, tôi hoàn toàn quên sạch ý nghĩ đó.
Tiếp Thị Gia Đình: Nếu như khán giả mong muốn nghe cô hát, họ phải làm thế nào? Hay họ phải tiếp tục chờ đợi?
Ca sĩ Ánh Tuyết: Hiện nay thì tôi hoàn toàn chịu, không làm được gì hết. Tôi cũng muốn tìm một địa điểm mới để có thể hoạt động phòng trà ATB, nhưng chưa tìm được. Tôi tính năm nay sẽ chuyển nhà lên khu vườn của mình. Còn ngôi nhà hiện tại, nếu còn sức khỏe, tôi sẽ mở một phòng trà ở đây. Nhỏ thôi, nhưng sang trọng và theo gu của tôi. Ai thích nghe tôi hát thì có thể đến đây. Còn nếu không khỏe, tôi sẽ sửa nhà và cho thuê (cười).
Tiếp Thị Gia Đình: Cảm ơn cô đã chia sẻ!
Bài: Hiến Tửu
Mục Câu chuyện & Con người / Tiếp Thị Gia Đình